Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 1036 : [Star] Tình chị em sâu nặng (9)
Ngày đăng: 04:09 30/04/20
Edit: Dạ Vũ
Beta: Sakura
Trong đám người kia có những người có dị năng tinh thần, hơn nữa cấp bậc cũng không hề thấp nên khi Bách Hợp tiến tới gần mới phát hiện ra những người này tồn tại. Chỉ là không biết những người này bám theo cô từ sớm hay là bố trí mai phục sẵn? Bắt đầu những người này giống như cách Bách Hợp mấy chục mét, nhưng mà đi hai bước giống như nhảy mười bước, chớp mắt một cái đã xuất hiện trước mặt Bách Hợp, thoạt nhìn cũng gọi là có chút công phu. Ánh mắt Bách Hợp sắc bén lạnh lùng, cô đặt bao nén thức ăn trong tay xuống đất, lấy ra bình nước uống một chút sau đó nuốt đồ trong miệng rồi mới bắt đầu quan sát những kẻ lạ mặt này.
“ Xung quanh hành tinh Camilla này cũng có người của ta, lúc cô bước vào thành phố thì chúng ta cũng đã biết tới sự tồn tại của cô rồi!”
Người đàn ông cao gầy giống như biết được suy nghĩ của Bách Hợp, cười toét miệng. Trong mắt hắn ta còn có chút ý tứ tìm tòi nghiên cứu, giống như muốn nghiên cứu được trong lòng Bách Hợp nghĩ gì xuyên qua vẻ ngoài nhếch nhác của cô. “Mấy năm nay, cô ăn đồ của ta không ít, đánh bị thương rất nhiều thuộc hạ của ta. Cô là kẻ ngoại lai, thế nhưng không cảm thấy cần nói gì với ta à?”
Trong một nháy mắt, Bách Hợp cảm giác mình như là rơi vào trong vũng bùn, bốn phía cảnh vật bắt đầu như một thước phim quay chậm hẳn lại. Mắt của Bách Hợp “thấy” được mình ra tay chậm vô cùng; giống như một bản quay chậm của một bộ phim võ thuật điện ảnh. Nhưng tương phản, những người đàn ông quanh cô lại có động tác nhanh hơn gấp mười lần. Một quả đấm nặng nề tập kích lên bụng Bách Hợp. Bách Hợp biết rõ cô nên nghiêng người tránh hoặc dùng linh lực bọc lấy cơ thể mình, giảm va chạm. Nhưng mà đầu nghĩ một đằng, động tác lại một nẻo.
Một tiếng va chạm lớn vang lên, một nắm đấm giã lên bụng Bách Hợp, một cơn đau đớn theo đó lan tràn, thân thể Bách Hợp thoáng cái bay ra ngoài. Thế nhưng di chứng của công kích tinh thần không có tiêu tán, hẳn là Bách Hợp phải bay ra ngoài vận tốc rất nhanh, thế nhưng trong mắt cô tất cả mọi thứ lại thành chậm. Người đàn ông kia được đà xông lên, động tác rất nhanh chóng. Bách Hợp lạnh sống lưng, vì nếu tiếp tục như vậy mà cô không mạnh mẽ hơn thì sớm muộn cũng phải rơi vào tay mấy người này. Tuy nói trong trí nhớ nguyên chủ đã chứng minh năng lực của tinh thần vô cùng mạnh mẽ, nhưng lần đầu tiên cùng người có thiên phú tinh thần lực giao đấu, làm gì có chỗ nào gọi là vô cùng mạnh mẽ? Phải nói là quá kinh dị thì đúng hơn. Tính công kích của tinh thần lực không phải chỉ gây cực hạn với công kích thân thể, sau khi người đàn ông này phát hiện công kích tinh thần không có tác dụng với Bách Hợp liền dùng lực tinh thần xâm nhập thần kinh của cô, làm cô bị ảo giác. Biết rõ động tác chậm lại là do ảo giác nhưng tinh thần lực chế tạo ảo giác nên Bách Hợp về căn bản là không thể tránh khỏi. Bình thường công kích tinh thần cô có thể dụng linh lực chống đối, nhưng phối hợp gây ảo giác thì đã vượt quá mức khống chế của Bách Hợp, khiến cô không có cách nào giải quyết ngay được. Sớm biết ở đây còn có kẻ đáng sợ như vậy, nhưng chưa từng giao đấu cũng chưa từng gặp nên mỗi lần đoạt thức ăn xong cô đều có thể bảo toàn bản thân rời đi. Nhưng lần này chọc phải phiền phức nên Bách Hợp quyết định rút lui chạy trốn. Bách Hợp không thèm nhìn thức ăn trên mặt đất nữa, đám đàn ông kia xông đến lần nữa giơ một đấm qua, Bách Hợp đã nghe thấy tiếng xương sườn gãy vang lên. May mà thân thể này đã được tôi luyện mạnh mẽ, một đấm gãy xương này nhưng không phải thương tổn trí mạng. Quan trọng nhất là đã hồi phục được mấy phần, thân thể bay lên liền ngay lập tức xuất lực chạy về hướng khác. Người đàn ông ở khoảng cách không xa đó nhìn thấy liền có vẻ mặt sắc lạnh: “Muốn chạy? Nằm mơ! Dấu ấn tinh thần! Đi”
Trong tay hắn ta lại có một thủ thế cổ quái, nguyên bản Bách Hợp đang chạy như bay, lại từ trên không trung ngã xuống, nặng nề rớt trên mặt đất. Một nguồn công kích tinh thần còn lớn hơn lần trước như xuyên thẳng vào đầu cô, làm cho Bách Hợp có cảm giác đầu mình sắp nứt, hơn nữa sau khi xâm nhập biển tinh thần của cô xong còn có xu hướng lan tràn vào gân mạch. Loại đau đớn này giống như có người xé linh hồn cô thành hai mảnh, khiến Bách Hợp đau tới chảy mồ hôi lạnh. Bách Hợp há miệng thở dốc, cố nén cơn đau như nứt rách cả đầu ra mà ngồi dậy, triệu hồi năng lượng tinh tú thâm nhập vào người.
Dấu ấn tinh thần của người đàn ông này mặc dù lớn mạnh, nhưng dưới tác dụng của linh lực đã dần dần bị khống chế, luồng lực lượng thần bí vốn bị phong ấn trong cơ thể vốn bị Bách Hợp dùng mọi phương pháp dẫn dụ ra không được, lúc này khi thấy tinh thần lực mạnh mẽ cùng nguồn năng lượng tinh tú khổng lồ đang tranh đấu nhau bắt đầu rung động, một cách rõ rệt.