Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 481 : Cô gái cá chép báo thù 1
Ngày đăng: 04:02 30/04/20
Edit: Leticia
Beta: Sakura
Lần này hoàn thành nhiệm vụ trở lại trong tinh không, Bách Hợp theo bản năng đưa tay vỗ vỗ ngực của mình, sau khi ngực phẳng nhiều năm bộ ngực lần nữa khôi phục trên thân thể của mình, Bách Hợp cảm thấy thở phào ra một hơi, Lý Duyên Tỷ bắt gặp động tác này của cô thì ánh mắt thoáng cái âm u đi: “Nhiệm vụ hoàn thành, mệt không?”
Bách Hợp gật đầu, thấy trong tinh không có ghế dựa quý phi, theo bản năng nằm xuống, tại trong nhiệm vụ tinh thần vẫn luôn căng thẳng, nhất là thường xuyên chiến đầu cùng Ma tộc, tuy nói về sau Bách Hợp đã lên cấp, nhưng có khi khó tránh khỏi vẫn có cảm giác bị thương mệt mỏi, vẫn luôn lo lắng đề phòng, cho đến trở lại trong tinh không cô mới hoàn toàn thanh tĩnh lại.
Ở bên cạnh, Lý Duyên Tỷ nằm xuống theo, đưa tay kéo nửa người trên Bách Hợp vào trong ngực, vạt áo anh phất qua gương mặt của Bách Hợp, trên người mang theo u lãnh giống như là hơi thở sạch sẽ của thiên nhiên, làm cho người ta ngửi thấy ở chóp mũi lại càng thêm thở phào nhẹ nhõm, Bách Hợp tự động tìm vị trí thoải mái, dán mặt mình vào trước ngực anh, đưa tay ôm thắt lưng anh, tùy ý Lý Duyên Tỷ duỗi tay vỗ về tóc của cô, hai người không mở miệng nói chuyện, trong tinh không lần nữa xuất hiện tư liệu của Bách Hợp:
Giới tính: nữ ( có thể biến đổi giới tính)
Tên họ: Bách Hợp
Tuổi: 21
Giọng nói của nguyên chủ có chút lười biếng, chẳng qua là lúc này sau khi tỉnh ngủ có chút khàn khàn, nghe có chút mùi vị hổn hển, tiểu nha đầu kinh sợ khấu đầu, nhỏ giọng nói: “Nô tỳ lập tức đi thúc giục phòng bếp.” Bách Hợp gật đầu, một lần nữa lại thở hổn hển nằm lại trên giường, xiêm y mặc trên người cô đã sớm bị mồ hôi lạnh thấm ướt, sau khi ngồi dậy gió thổi qua lạnh thấu tim, dán vào người làm cho cô không tự chủ được sợ run cả người, cho dù là Bách Hợp đã cầm chăn đắp lên người, vẫn đông lạnh đến mức sắc mặt có chút xanh trắng lần lượt thay đổi, bốn phía truyền đến mùi tanh như có như không, nhưng cẩn thận ngửi ngửi lại chỉ ngửi thấy mùi đàn hương nồng đậm trong nhà.
Cách mười mấy phút đồng hồ sau nha đầu đi lấy nước kia mới trở về, đi theo phía sau cô chính hai bà tử cũng mặc áo vải thô cài khuy, tất cả đang khiêng một thùng nước còn bốc hơi nóng đi vào, sau khi để nước vào gian phòng tắm rửa phía sau, hai bà tử cung kính lui ra ngoài, Bách Hợp cự tuyệt ý tứ nha đầu này muốn tắm cho cô, tự mình cởi quần áo rồi đi vào sau tấm bình phong tới gian phòng tắm rửa, ngồi vào trong thùng tắm.
Dặn dò nha đầu không được sự chấp thuận mình không thể quấy rầy, Bách Hợp cầm lấy khăn tắm rồi nhắm mắt lại bắt đầu tiếp thu nội dung vở kịch lần này.
Lần này cô tiến vào thế giới có nội dung vở kịch có chút giống thời kì dân quốc, thời điểm chính phủ vừa rơi đài, bởi vì uy tín của thiên tử hoàng thất sớm không bằng trước, từ vài thập niên trước quân phiệt các nơi đã bắt đầu lần lượt quật khởi, tổ phụ Quan Bách Hợp vốn cũng là một người nông hộ bình thường trong địa khu Hoài Nam, lúc khắp nơi quần hùng quật khởi, cũng cùng một đám người trong thôn vào rừng làm thảo khấu, bởi vì có nghĩa khí mà lại gan lớn, danh tiếng từ từ tăng lên, lăn lộn mấy năm thời gian từ một tiểu sơn tặc chiếm lĩnh ngọn núi nhỏ, cuối cùng từ từ trở thành một tiểu quân phiệt trong địa khu Hoài Nam.
Quan gia khác các nhà bình thường, hậu thế Quan gia cơ hồ đều là các bé trai, sau khi tổ phụ Quan Bách Hợp phát đạt đã cưới mười một phòng di nương, ngoại trừ di nương nhỏ nhất chưa sinh đẻ ra, mười vị phu nhân còn lại tổng cộng sinh ra hai mươi bảy đứa con, tất cả đều là bé trai, tuy nói lúc này mọi người nói nhiều con trai nhiều phúc, nhưng con trai nhiều mà không có con gái nào cũng là một loại tiếc nuối, huống chi không biết có phải do năm xưa tổ phụ Quan Bách Hợp trở thành sơn tặc sau tạo sát nghiệt quá nhiều hay không, mặc dù con ông không ít, nhưng rất nhiều con trai đi theo ông trong cuộc đời chinh chiến trên yên ngựa hoặc nhiều hoặc ít đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hai mươi bảy con trai cuối cùng chỉ còn có chín, hơn nữa sau khi chín con trai kết hôn vợ và di nương lần lượt mang thai, sinh cháu tất cả cũng đều là bé trai, duy chỉ có mẫu thân Quan Bách Hợp, mười tháng hoài thai, sinh ra một bé gái duy nhất cho Quan gia.
Quan lão thái gia mừng rỡ tự mình ôm cháu gái duy nhất này, cho đến khi Quan Bách Hợp bốn năm tuổi còn không nỡ để cô xuống đất bước đi một mình, vô luận đi chỗ nào cũng bế ở trên người, có thể thấy được trình độ Quan Bách Hợp được sủng ái ở Quan gia.
Cho đến khi Quan Bách Hợp mười lăm tuổi, Quan Lão thái gia từng nói sau này muốn đem một nửa quân quyền của Quan gia cho Quan Bách Hợp làm đồ cưới gả ra ngoài, cũng bởi vì những lời này, người tới cửa muốn cầu hôn Quan Bách Hợp cơ hồ đạp phá ngưỡng cửa. Quan Bách Hợp lớn lên trong sự chiều chuộng của mọi người ở Quan gia, được người nhà bảo vệ giống như một bông hoa nhỏ trong nhà ấm, cho dù ở đây đang trong thế đạo hỗn loạn, cô ấy cũng chẳng bao giờ cảm nhận được cuộc đời khó khăn, giống như sống trong những năm thái bình, vui vẻ trưởng thành, cuộc sống mỗi ngày thỉnh thoảng ra khỏi nhà, thấy có người khó khăn liền giúp một tay, hoặc ra ngoài chơi đùa một vòng, vô lo vô nghĩ.