Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 533 : Nữ phụ từng là nữ chính 4

Ngày đăng: 04:03 30/04/20


Dương Bách Hợp không cam lòng. Vì bị trọng thương, không biết làm sao dị năng của cô ấy không thể thăng cấp được nữa. Cô vẫn dừng lại ở cấp ba, lại không có căn cứ nào dám thu nhận giúp đỡ cô, nên cô chỉ có thể né tránh khắp nơi. Ở thời đại zombie và biến dị thú đều thăng cấp, lúc đầu cô dừng ở cấp ba còn miễn cưỡng chịu đựng được. Nhưng sau một năm, cô ấy bắt đầu cảm thấy khó khăn hơn, cùng với sự xuất hiện của zombie cấp bốn, cấp năm, zombie cấp hai, cấp ba ngày càng nhiều, đồ ăn ngày càng túng thiếu, cô ấy vừa không có đội hữu vừa không có tài nguyên. Mà tin tức về người nắm quyền căn cứ Đông Phương tìm được người yêu đã truyền ra toàn bộ đại lục. Trước kia Dương Bách Hợp muốn mà không được thì giờ đây Đường Ân Nhã lại có thể được Đông Phương Li cưới và tiến vào nhà họ Đông Phương, trở thành vợ của người đứng đầu nắm quyền tứ đại căn cứ.



Trong một lần đi tranh một loại quả thần bí, Dương Bách Hợp phải trả giá bằng thân thể mình để biết được tin tức này, cô ấy cũng trà trộn vào trong đó. Mặc dù Dương Bách Hợp biết khả năng mình có được loại quả đó rất thấp, nhưng đây là cơ hội duy nhất của cô, cô ấy không muốn buông tha, cô đi theo đám người dị năng giả tiến vào chỗ có loại quả này, quả này đã sinh ra linh trí, tứ đại căn cứ đều mang người đến cướp giật, tổn thất nặng nề, khắp nơi đều có người tử vong. Trong lúc đó thì quả này lại nhẹ nhàng hướng về phía Dương Bách Hợp, Dương Bách Hợp không ngờ được mình lại có cơ hội như vậy, cô nhìn thấy cơ hội của mình ở ngay trước mắt, cô cảm giác được, thứ kia trời sinh liền thuộc về mình, cô cũng cảm nhận được sau khi có loại quả này thực lực sẽ mạnh lên chưa từng thấy. Nhưng vào lúc cô sắp đưa tay ra thì trái cây đột nhiên chuyển hướng bay về phía Đường Ân Nhã, nhanh chóng nhận chủ.



Một khắc đó, Dương Bách Hợp suýt chút nữa hộc máu, cô không biết vì sao Đường Ân Nhã may mắn như vậy, mỗi lần đều gặp chuyện tốt. Đời này cô bị Đông Phương Li đả thương, đã không thể tiến cấp, nay lại mất cơ hội có được trái cây thần kỳ này, khả năng cả đời sẽ là một phế nhân. Dương Bách Hợp vừa không cam lòng, vừa oán hận ông trời. Mà lúc trái cây di chuyển cũng khiến cô – một dị năng giả cấp ba lộ ra trước mặt mọi người. Đường Ân Nhã phát hiện ra cô, những người khác cũng vậy.



Ở nơi mà có từng tốp người thế lực mạnh mẽ, dị năng giả cấp ba không thể thăng cấp như Dương Bách Hợp không khác gì một đứa trẻ yếu đuối, không có một chút lực phản kháng, cô ấy lại một lần nữa mất tự do. Người nắm quyền của căn cứ Ám Dạ nhìn thấy, bắt cô dẫn trở về, muốn cô trở thành vật thí nghiệm, nghiên cứu nguyên nhân hình thành dị năng giả, đó là người đàn ông bề ngoài thanh tú nhưng lại khủng bố như ác quỷ. Dưới tay anh ta là một đám nhà khoa học như kẻ điên vô nhân tính, đem Dương Bách Hợp khám phá toàn bộ, Dương Bách Hợp muốn sống không được, muốn chết không xong. Tên này sau khi Đường Ân Nhã có được trái cây, không để ý cô ta đã lập gia đình, từng hướng cô ta cầu hôn nhưng bị cự tuyệt. Nhưng người đàn ông như ác ma này không hề từ bỏ, hắn ta từng phục kích Đông Phương Li nhưng thất bại, sau khi người đàn ông đó thấy phục kích thất bại thì không chút do dự rời đi, Dương Bách Hợp như vật phẩm bỏ đi bị lưu lại. Cô nhìn thấy Đường Ân Nhã một lần cuối. Đường Ân Nhã thấy cô thì nở nụ cười.


Bốn phía yên tĩnh, trẻ con khóc như vậy, ở tận thế con người lại không dám ngủ say, lúc này bị nó đánh thức, trên lầu truyền đến tiếng “Thịch thịch” xuống lầu, tóc rối bù, nhưng khuôn mặt đẹp không sao tả được của Đường Ân Nhã xuất hiện trước mặt Bách Hợp và Đường Phi Phi. Đôi mắt quyến rũ của cô ta híp lại, trong mắt hiện lên vẻ ác liệt, nhìn con đứng trên một cái ghế, trước mặt là Bách Hợp, lại nhìn con mình khóc thương tâm như vậy, Đường Ân Nhã liền mặc định là Bách Hợp bắt nạt Đường Phi Phi, cô ta như một con báo nhỏ bị chọc giận, không nghĩ ngợi vọt tới chỗ Bách Hợp, giơ tay một bạt tai đánh xuống mặt Bách Hợp.



Khi một bạt tai của cô ta đánh tới, Bách Hợp nghĩ muốn trốn, nhưng có lẽ vì vào lúc này Đường Ân Nhã nắm giữ hoàn toàn dị năng hệ Không gian, động tác của cô ta nhanh tới mức không nhìn ra động tác gì, hơn nữa cô ta chắc hẳn không hoàn toàn đơn giản như những gì cô ta nói, bởi vì Bách Hợp cảm giác được sức tay cô ta chen lẫn một tia nội lực như có như không, căn cơ còn rất mỏng, nhưng vào lúc này để đối phó một người ốm yếu hoàn toàn không có bất kỳ sức phản kháng nào như cô thì đã đủ. Bách Hợp đang nghĩ quay đầu né, nhưng thân thể thì trì tệ tránh không thoát, hơn nữa vì bị bệnh nên phản ứng chậm chạm, bởi vậy trong nháy mắt đã trúng cái tát này.



“Bốp” một tiếng vang giòn, một cái tát này còn đau hơn cô tưởng, càng khiến cho cô muốn bất chấp mà nổi giận, hai mắt cô bắt đầu có chút đỏ lên. Đây không phải oan ức đau đớn gì, mà là Bách Hợp cảm thấy mình như muốn phát rồ. Cô liên tục thở sâu mấy cái, ép nội tâm u ám xuống. Đường Ân Nhã như phát điên rít gào lên: “Cô muốn làm gì con tôi!”



Một mặt nói, một mặt cô ta ôm Đường Phi Phi lên, trông giống như nếu Bách Hợp không cho một câu trả lời thảo đáng, cô ta sẽ xông lên cho Bách Hợp một cái tát như vừa rồi. Lúc này Bách Hợp đưa tay ôm mặt, trong lòng lửa giận và oán hận của nguyên chủ đan xen vào nhau, gần như đem lý trí của cô nhấn chìm. Cô nghe được tiếng của Đường Ân Nhã, nhưng không có cách nào phản kháng, chỉ nghe Đường Phi Phi khóc thút thít, nghẹn ngào nói: “Mẹ… ô ô…”