Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 621 : Nữ chĩnh xuyên Thanh triều 13
Ngày đăng: 04:04 30/04/20
Edit: Suly
Beta: Sakura
Hơn nữa buổi tối hôm nay An Ninh đã quá phận nên Dận Chân quyết định lạnh nhạt nàng ta, làm cho nàng ta biết trong phủ này rốt cuộc ai mới là người làm chủ, hắn biết An Ninh không thích Bách Hợp nhất, bởi vậy cố ý đêm nay định ở lại chỗ Bách Hợp, coi như cho An Ninh một bài học, không ngờ hắn vừa nói quyết định này ra khỏi miệng, Bách Hợp liền ghét bỏ nhìn hắn một cái, mịt mờ nhắc nhở:
“Gia không đi đến viện các tỷ tỷ hả?”
Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, tâm tư Dận Chân vốn cũng không có muốn làm cái gì, nhất là nhìn thấy bộ dáng này của Bách Hợp ghét bỏ chính mình, không khỏi giận quá hóa cười:
“Mau để cho người múc nước tiến vào!”
Trong phòng hạ nhân nghe nói như thế, hành động nhanh hơn khi Bách Hợp ra lệch, hai người lần lượt rửa mặt xong rồi lên giường nghỉ ngơi.
Suốt cả một đêm Bách Hợp ôm chăn ngủ say sưa, trái lại Dận Chân lật tới lật lui ngủ không được, hắn vốn tâm tư nặng, người đơn thuần sống ở trong cung bình thường vận mệnh sẽ không dài, trước đây chưa từng hoài nghi An Ninh thì thôi, hắn sẽ không suy nghĩ nhiều, thế nhưng lúc này một khi hoài nghi, rất nhiều điểm đáng ngờ trồi lên, tỷ như làm sao nàng ta biết Ô Tư Đạo, vung tay mua chân vào việc đoạt vị của mình quá nhiều, Dận Chân càng nghĩ càng không thích hợp, làm cho mình không ngủ được, hết lần này tới lần khác Bách Hợp quá vô tâm, khi cô tẩy trang xong thì không còn vẻ hung hăng càn quấy. Mái tóc dài mềm mại, khuôn mặt nhỏ nhắn thần thái có chút động lòng người.
Lúc này Dận Chân mới phát hiện tướng mạo Niên Bách Hợp đẹp hơn An Ninh rất nhiều, nhìn cô ngủ mà hai gò má đỏ bừng, Dận Chân đưa tay sờ sờ, đầu ngón tay nhẹ nhàng hạ xuống da thịt thiếu nữ mịn màng, dưới ánh đèn mờ nhạt có thể nhìn thấy tầng lông tơ thật nhỏ trên mặt cô, trong lòng Dận Chân khẽ động, lập tức muốn thò tay cởi quần áo cô ra, đột nhiên nghĩ tới làn da củaAn Ninh bóng loáng không có chút khuyết điểm nhỏ nào. Hắn không khỏi nhớ tới lời Bách Hợp hôm nay đã nói hắn càng ngày càng giống An Ninh nên động tác dừng lại, hắn đưa tay sờ sờ mặt mình, bóng loáng nhẵn mịn dường như là đụng phải da thịt nữ nhân, cảm giác như tơ lụa. Trong lòng hắn sinh ra ớn lạnh, ý niệm vừa mới dâng lên lại bị hắn đè ép xuống, nhưng trái tim lại nhảy dồn dập.
*Bài hát ‘Biển xanh một tiếng cười’ do Đổng Trinh hát, nghe cũng hào hùng lắm. Các nàng nghe thử xem.
Tướng mạo An Ninh nguyên bản chỉ được sáu điểm thế nhưng một khi ăn mặc đẹp, hóa trang, lại lập tức biến thành 10 điểm, hơn nữa thường ngày Dận Chân nhìn quen cách ăn mặc của nữ tử người Mãn, không ngại nhìn thấy trang phục như vậy, vô ý thức đặt chén rượu trong tay xuống bàn, ánh mắt xoắn ở trên người An Ninh không rời, lúc này trong miệng nàng ta thì đang hát ca, thân thể lại như rắn nước giãy dụa, dưới ánh trăng tựa như ảo ảnh, ngay cả Lý thị thường ngày luôn luôn trong miệng không chịu tha cho người nào, lúc này cũng vô ý thức đình chỉ hô hấp, nhìn chằm chằm An Ninh.
Bách Hợp trong lúc đó ôm khóe miệng nở nụ cười, lúc này động tác tay An Ninh không ngừng, sục sôi âm nhạc cùng thân thể mền mại của nàng ta tạo thành hai loại tương phản khác hẳn, nhất là chưa từng nghe qua nhạc khúc này, càng làm cho Dận Chân có chút si mê.
“Biển xanh một tiếng cười…”. An Ninh đã hát xong một lần, đang định hát tiếp, trong lúc đó một đám nha hoàn ăn mặc chỉnh tề phía sau Bách Hợp cũng nhiên bắt đầu kêu lên: “Hắc!”
“Cuồn cuộn hai bờ sông triều.” Câu ca từ này An Ninh vừa mới vừa rơi xuống, những nha hoàn kia lại nói: “Haaa…!”
“…” Âm nhạc đang hay đột nhiên có người bắt đầu hát bè, Dận Chân cũng bị hoảng sợ, rất nhanh bị ma âm của đám nha hoàn đánh thức, tay hắn run lên, oán hận trừng Bách Hợp một cái, cách đó An Ninh cũng cứng người lại, ánh mắt như dao phóng tới Bách Hợp, sau đó lại hát tiếp:
“Chìm nổi theo sóng chỉ nhớ sáng nay…”
“Hừ hừ ha ha ha!”