Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 656 :
Ngày đăng: 04:04 30/04/20
Edit: Quy bà bà
Beta: Sakura
“Em không muốn nói.” Khoảng cách của hai người quá gần, Bách Hợp nhìn rõ hình bóng mình trong mắt anh, theo bản năng liền duỗi tay che kín mắt anh lại. Lý Duyên Tỷ khe khẽ bật cười, dùng ngón tay vuốt ve mơn trớn khuôn mặt cô, anh cũng không cần phải dùng tới mắt vì trong lòng anh thì hình ảnh của cô luôn hiển hiện rõ ràng, tất nhiên không phải hình ảnh thân thể của Diêu Bách Hợp, mà là hình dạng vốn có của cô.
“Còn nhớ Vân Mộ Nam em từng gặp được trong một nhiệm vụ không?” Lý Duyên Tỷ mặc kệ cô che mắt mình, hai cánh tay giam cô vào lòng, Bách Hợp nghe được câu này, sững sờ một lát, Lý Duyên Tỷ nhắc đến Vân Mộ Nam, chắc đang nói sang chuyện nghiêm túc. Cô vẫn còn nhớ rõ người này, dù cô đã từng làm qua nhiều nhiệm vụ như vậy, nhưng loại nhiệm vụ có nguyên chủ bị cá chép tinh gặm sống nuốt tươi mà mất mạng cũng vẫn là hàng hiếm. Loại người hung tợn thì Bách Hợp từng gặp được trong nhiều nhiệm vụ, nhưng hung tợn đến trình độ như Vân Mộ Nam, đối với con yêu tinh cá chép dây dưa ám quẻ mình không ngừng kia, vẫn có thể nói giết liền giết thì cũng hiếm.
Cô khẽ gật đầu, do dự một chút, thu bàn tay đang che mắt Lý Duyên Tỷ lại, một bên đẩy y ra ngồi dậy, cầm cái áo sơ mi y đã quấn trên người mình lên mặc vào: “Nhớ rõ, lần này anh mất tích, có liên quan đến hắn ta sao?”
Ánh mắt Lý Duyên Tỷ biếng nhác an tĩnh nhìn theo động tác cài khuy áo từ mười ngón tay của cô, cái áo sơ mi này của anh vốn có kiểu dáng cầu kì phiền toái, các nút áo đều là từng đôi, từng đôi móc cài bằng đá quý, tuy rằng rất đẹp, nhưng muốn cài vào với nhau thì không dễ tý nào, Bách Hợp chỉ cài được hai nút thì đã có chút mất bình tĩnh, liền đổi sang dùng hai tay túm chặt đôi vạt áo, hai mắt chằm chằm nhìn anh. Lý Duyên Tỷ nhìn hàng lông mày hơi nhăn lại của cô, có chút không nhịn được cười, khoé miệng nhếch nhếch lên. Anh cũng ngồi dậy đàng hoàng rồi tự mình giúp cô cài lại vạt áo, lần này Bách Hợp không cự tuyệt sự giúp đỡ của anh, nhanh chóng buông đôi tay đang nắm chặt vạt áo ra. Lý Duyên Tỷ cài xong nút áo cho cô, lại hôn nhẹ lên trán cô một cái:
“Còn nhớ Hạ Thanh Hàn không?”
“Đương nhiên có liên quan, có điều nguyên nhân này phải chờ sau khi chúng ta rời khỏi nhiệm vụ lần này rồi tôi sẽ nói cho em.”
Vừa phải nghe hết một đống toàn là những lời có lợi cho anh, chờ đến đoạn mấu chốt cô muốn biết thì anh liền hẹn ngày sau, Bách Hợp cảm thấy tức ngực, nhưng cô cũng không muốn nghe anh nhắc lại thêm một lần nào nữa toàn văn chuyện anh vì giúp cô mà hấp thu Diệp Xung Cẩn, bởi vậy cố mà chịu đựng cảm giác muốn hộc máu, miễn cưỡng gật đầu.
“Nhiệm vụ lần này, em dự định xử lý thế nào?” Nói xong chuyện liên quan đến mình, Lý Duyên Tỷ cuối cùng hỏi đến chuyện về nhiệm vụ lần này của Bách Hợp. Nói đến nhiệm vụ, Bách Hợp liền không rảnh để mà tức ngực tiếp, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hẳn. Trên đường trở về đây, cô đã nghe người của Thập Tự Đường phân tích tình hình. Vấn đề đầu tiên và trước hết, muốn đối phó Lâm Vân Chân và đánh sụp Thần Cơ Doanh, cô phải đối đầu với một rào cản lớn, chính là gia tộc họ Lâm.
Lâm gia trong Liên Minh Đế Quốc có thân phận hiển hách, không khác gì một con quái vật khổng lồ tàng ẩn sau lưng của Lâm Vân Chân. Gốc rễ của nhà họ Lâm đã ăn sâu, lan rộng trong thế lực của Liên Minh từ lâu. Nói tóm lại, muốn đối phó Lâm Vân Chân và Thần Cơ Doanh, tương đương với việc muốn cùng Đế Quốc nói chuyện phải quấy. Mà muốn cùng Đế Quốc nói chuyện phải quấy, vậy thì cô phải chuẩn bị sẵn sàng.
Nếu muốn dựa vào thế lực của Thập Tự Đường để quang minh chính đại chống đối Đế Quốc, chính là muốn tìm đường chết không thể nghi ngờ. Nhị đương gia của Thập Tự Đường đề xuất kiến nghị là cầu hoà với Đế Quốc, Thập Tự Đường về sau sẽ giúp Đế Quốc làm một số công việc không thể công khai minh bạch, cũng sẽ từ bỏ việc tuỳ ý đánh lưới vật tư của Đế Quốc. Theo phương thức đầu hàng này, Đế Quốc sẽ không tiếp tục đối phó Thập Tự Đường, đôi bên bề ngoài vẫn đối địch, nhưng thực chất lại âm thầm chung sống hoà bình.
Loại đề nghị này, đừng nói Lý Duyên Tỷ sẽ không chấp nhận, bản thân Bách Hợp cũng không đồng ý. Mục đích của cô là muốn giết chết con trai của Lâm Vân Chân và Tô Thiện Thiện, để cặp vợ chồng này được nếm thử nỗi đau mất con, tiếp đó sẽ huỷ diệt cả bọn chúng lẫn Thần Cơ Doanh. Muốn cô đầu hàng, không khác nào tuyên cáo nhiệm vụ thất bại, nếu có thể chấp nhận việc nhiệm vụ thất bại, lúc trước cô không cần ngàn tính vạn toán để vượt ngục, từ đó sinh ra đủ thứ chuyện bung bét như bây giờ.