Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 657 :
Ngày đăng: 04:04 30/04/20
“Em muốn trà trộn vào Đế Quốc.” Bách Hợp nghĩ một hồi mới đề xuất ra kiến nghị này. Cô không có tư cách đòi hỏi người của Thập Tự Đường cùng cô đi làm chuyện mạo hiểm, mỗi người một chí, người của Thập Tự Đường không muốn chọc vào một phiền toái lớn như Liên Minh, cho nên cừu hận của Diêu Bách Hợp, cô phải tự mình đi báo. Nếu chỉ so vũ khí, Thập Tự Đường cho dù có trang bị hoàn mỹ nhất thì cũng không phải đối thủ của cả Liên Minh. Dù sao nhân số của Thập Tự Đường quá ít, đụng độ một tổ chức lớn mạnh, cồng kềnh như Đế Quốc thì thực sự họ không có phần thắng. Quan trọng nhất là, nhìn từ đề xuất của thành viên Thập Tự Đường mà xét, bọn họ không có ý định cùng Đế Quốc đối địch. Nhưng nếu phải nói đến chuyện đầu hàng Đế Quốc thì người khác không rõ ràng nhưng Lý Duyên Tỷ biết rõ, cô không đời nào chấp nhận một quyết định như vậy.
Lý Duyên Tỷ gật đầu, vẫn bảo trì vẻ bề ngoài vẫn tỉnh táo, trầm ổn. Bách Hợp cho rằng anh vì giúp cô mà hấp thu Diệp Xung Cẩn nên mới biến thành bộ dạng bây giờ, mà Diệp Xung Cẩn thực tế là một trong thất tình mà anh vốn muốn thu hồi từ lâu. Vừa rồi anh không chịu giải thích rõ, cố ý tạo ra một hiểu lầm mỹ lệ. Bây giờ nhìn bộ dạng cố gắng tỏ ra trấn định của Bách Hợp, khoé miệng anh không kìm được lại nhẹ cong lên một cái, rồi lại nhanh chóng mím thành một đường thẳng tắp.
“Vậy tôi sẽ giúp em dẫn trụ lực chú ý của Lâm Vân Chân.” Bách Hợp vừa nói muốn trà trộn vào thủ đô Đế Quốc Thành, Lý Duyên Tỷ đã hiểu rõ tính toán của cô. Cô biết trên núi có hổ nhưng vẫn kiên quyết lên núi.
Việc người của Thập Tự Đường xông vào địa bàn của Liên Minh Đế Quốc để cứu Bách Hợp đã tương đương với vuốt râu hùm. Bất kể là hành vi khiêu khích của Thập Tự Đường khiến Thần Cơ Doanh tổn thất thảm trọng hay việc ngục giam gặp sự cố lớn Bách Hợp lại trốn thoát, đều khiến Lâm Vân Chân muốn giết chết Bách Hợp mới vừa lòng. Thần Cơ Doanh bị chết nhiều chiến sĩ như vậy, mỗi một chiến sĩ đều là tinh nhuệ mà quốc gia bồi dưỡng nhiều năm. Trong một buổi tối Bách Hợp đã giết năm người, Lý Duyên Tỷ cũng giết mấy người dùng vũ khí laser uy hiếp. Qua chuyện này, không chỉ uy vọng Doanh Chủ Thần Cơ Doanh của Lâm Vân Chân bị tổn hại, hắn cũng khó mà tìm cách ăn nói với Đế Quốc. Để lập công chuộc tội, Lâm Vân Chân chỉ có một con đường là bắt giữ cho được tất cả đám người đã tham gia gây rối, cả kẻ có bản lãnh phá được nhà giam đào thoát là Diêu Bách Hợp lẫn mấy cao thủ có bản lãnh giết được người của Thần Cơ Doanh kia. Như vậy mới có thể xong chuyện.
Nếu nhất định phải so bì về vũ khí trang thiết bị với quân đội Đế Quốc luôn nhận được những gì tân tiến nhất, Thập Tự Đường tất nhiên là kém khá nhiều. Nếu thực sự để Lâm Vân Chân đuổi theo như con chó điên không rời không bỏ, một khi bị hắn quấn lấy, trong tình huống phía hắn chiếm hết tiên cơ, muốn thoát thân được, hơn nữa còn lấy được cả mạng hắn thực không dễ dàng, bởi vậy, Bách Hợp chuẩn bị sử dụng biện pháp trái ngược lại. Lâm Vân Chân muốn ra ngoài vũ trụ tìm kiếm tung tích của cô, cô lại càng muốn nhằm thẳng sào huyệt của Lâm gia mà chạy tới. Lâm Vân Chân cho rằng cô sẽ chạy tới một tinh cầu khác trong vũ trụ để tránh né, nhưng hắn nhất định không thể ngờ được, Bách Hợp lại nhắm địa phương nguy hiểm nhất mà bước vào.
Bây giờ, cô đang đứng trong khu vực kiểm tra an ninh, để cho hai người máy trên thân có đánh số tiến tới quét hình, kiểm tra. Ngoại hình cùng thân phận giả tạo ra là ăn khớp, chiều cao ăn khớp, võng mạc ăn khớp, ngay cả vân tay đều không có gì sai khác. Đã không phát hiện chỗ nào dị thường, nhóm người máy đương nhiên sẽ không đi sâu hơn một bước kiểm tra cả nhóm máu, mã gen, rất mau chóng liền cho cô qua cửa.
Vậy là cô thành công vào được cảnh nội của Liên Minh Đế Quốc, trên màn ảnh rộng gắn trên tường lúc này đang hiển thị tư liệu về một số tội phạm nguy hiểm, tư liệu về Diêu Bách Hợp cũng có ở trong số đó. Người đi ngang qua màn ảnh này không ít, một số còn dừng chân lại, cẩn thận lấy máy tính đeo tay của mình ra sao chép lại thông tin, hiển nhiên trong lòng họ ấp ủ ý tưởng góp sức vây bắt những tội phạm này nếu chẳng may gặp được. Câu khẩu hiệu mỗi một công dân đều có trách nhiệm bảo vệ Đế Quốc không chỉ nghe thật vang dội mà còn được chấp hành cực kì tốt luôn, khoé miệng của Bách Hợp không kìm được nhẹ nhàng cong lên.
Nơi này từng là nơi Diêu Bách Hợp thề hy sinh cống hiến một đời, trăm vạn cư dân đang sống trong này từng là những con người cô ấy thề liều cả tính mạng để bảo vệ, che chở. Chỉ đáng tiếc, tất cả những đối tượng cô ấy từng liều mạng xông pha bảo hộ ấy, vào giây phút cô ấy cần được bảo vệ, cứu giúp nhất, không chỉ không thể bảo vệ được cô ấy. Trái ngược lại, tất cả bọn họ đều coi sự tồn tại của cô ấy là vết nhơ, nỗi nhục. Gia tộc của cô ấy thậm chí coi việc cô ấy đã từng sinh một đứa con cho thủ lĩnh của Thập Tự Đường là nỗi hổ thẹn cho nên xua đuổi, quay lưng với cô ấy. Đám bình dân phổ thông cái gì cũng không biết này cũng cứ thế cho rằng cô ấy rất đáng chết, hoàn toàn không còn nhớ tới những lúc cô ấy từng vì Đế Quốc lập ra những kì công. Lần này cô trở về đây, tất nhiên không phải vì muốn tiếp tục bảo hộ cho đám người này, mà là vì muốn đem tất cả những kẻ đang sống tại đây ra chôn cùng nguyên chủ và con trai của cô ấy.
Đeo lại kính râm xong, Bách Hợp mở ra máy tính đeo tay, chuẩn bị tìm nơi trọ lại. Từ trên máy tính cô tìm được địa chỉ một khách sạn, tiếp đó gọi xe bay đưa mình tới đó. Lần này tới Đế Quốc báo thù là một công trình lớn, không thể làm xong trong ngày một ngày hai, vậy nên Bách Hợp chỉ ở khách sạn hai ngày thì tìm được một căn hộ mà chủ nhà muốn di dân sang tinh cầu khác cần bán lại, sau đó cô dùng thẻ thanh toán mà Thập Tự Đường đã chuẩn bị sẵn cho mình để mua lại nó.