Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 718 : Tình đầu gặp nhau quá sớm 22

Ngày đăng: 04:05 30/04/20


Kiếp trước Trần Lạc Lạc rất không cam lòng, người bạn trai cô yêu say đắm kia sau lưng lén lút qua lại với người khác, cuối cùng quay đầu hại cô rơi vào kết cục trở thành đồ chơi cho kẻ khác, cô thật sự rất oán, cô hy vọng có một người đàn ông thật sự toàn tâm toàn ý đối với mình yêu thương mình, giúp mình che mưa chắn gió, con đường trọng sinh báo thù này một mình cô đi rất vất vả, cần một người để dựa vào.



Lúc nhìn thấy Phong Ninh thì cô đã thấy rung động, trong mắt Phong Ninh chỉ có một người là Bách Hợp, loại cảm giác này làm cô có chút hâm mộ, có chút ghen ghét, kinh nghiệm về đàn ông cô có quá nhiều, khó khi nhìn thấy tình cảm thuần túy, tự nhiên sẽ khát vọng. Lúc cô thiết kế hãm hại đứa con gái riêng của cha cô chỉ muốn báo thù cho kiếp trước của mình, nhưng cha Trần lại cho rằng hôm đó cô không nên tổ chức dạ tiệc thì những hình ảnh khó coi của đứa con riêng kia sẽ không bị lộ ra. Cha Trần hỏi cũng không hỏi liền đứng về phía ả, Trần Lạc Lạc thật sự rất hận, tuy sớm biết cha Trần là người bất công nhưng một khắc đó không nhẫn được liền bỏ đi. Sau khi trở về ký túc xá không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại đi ra công viên trường, liền nhìn thấy Phong Ninh trên xe.



Khoảnh khắc đó cô thật cho rằng duyên phận đến rồi, cô biết rõ quan hệ giữa Phong Ninh và Bách Hợp, nhưng Trần Lạc Lạc cảm thấy nếu hai người chưa kết hôn tình cảm cũng có thể thay đổi, kiếp trước vị hôn phu của cô cũng bị cướp đi như vậy, ở kiếp này sau khi trọng sinh Trần Lạc Lạc cảm thấy tranh giành đàn ông với người khác cũng không phải chuyện gì đáng kể, dù sau người khác cũng từng làm vậy với cô. Cô nghĩ tới Phong Ninh không thèm nhìn cô, sau khi quẹt trúng cô, bỏ tiền lại gọi điện thoại xe cứu thương liền muốn bỏ đi, cô bám chặt lấy xe không buông, cuối cùng lại bị thương nghiêm trọng hơn, bất đắc dĩ dùng danh tự của Bách Hợp bắt Phong Ninh đưa mình đi bệnh viện, Trần Lạc Lạc muốn số điện thoại của cậu nhưng cậu không cho.



Khoản thời gian dưỡng thương trong bệnh viện kỳ thật trong lòng Trần Lạc Lạc cũng có ảo tưởng, cô muốn đợi khi khỏe lại hẳn nói, nhưng không ngờ rằng động tác của Phong Ninh và Bách Hợp nhanh như vậy đã mua nhẫn chuẩn bị đính hôn. Ngay từ đầu thật ra Trần Lạc Lạc cũng không hề biết chuyện này, cô chỉ vô tình đánh tên Phong Ninh lên hệ thống giao dịch của Trang sức Trần thị, cô là đại tiểu thư của nhà họ Trần, cô có quyền truy cập vào dữ liệu của Phong Ninh, đơn hàng của Phong Ninh thoáng cái bị cô nhìn thấy.



Một khắc đó Trần Lạc Lạc thật sự không nói lên mùi vị trong lòng, cô còn chưa kịp hành động thì đã chấm dứt. Sau khi Trần Lạc Lạc trọng sinh thì rất ưu tú, cô học ngôn ngữ các nước, cố gắng luyện tập các loại kỹ năng cầm kỳ thư họa, trên phương diện đối nhân xử thế thành thục hơn rất nhiều, theo lý mà nói cô ưu tú hơn Bách Hợp nhiều, nhưng mình lại không tranh giành qua Bách Hợp. Sau khi phát hiện đơn đặt hàng, Trần Lạc Lạc lợi dụng thân phận đại tiểu thư nhúng tay vào việc này, mãi cho tới hôm nay cô gọi điện thoại cho Phong Ninh theo số đã lưu trên đơn hàng hẹn gặp cậu ta, không ngờ cậu tới gặp còn mang theo Bách Hợp.



“Nhẫn đâu?” ngữ khí Phong Ninh trầm xuống biểu lộ không kiên nhẫn, cậu tới không phải để nghe những lời nhảm nhí của Trần Lạc Lạc, nếu như không phải vì chiếc nhẫn thì cậu cũng không muốn đến, đừng nói chi Trần Lạc Lạc muốn đến tham gia hôn lễ, Phong Ninh càng nghe càng không kiên nhẫn, trực tiếp cắt ngang lời cô muốn nói, ngón tay gỏ hai cái xuống bàn, lại cường điệu một lần: “Đưa nhẫn ra, chúng tôi còn có việc.” Trong hơn mười ngày qua cậu mỗi ngày đều chờ mong, trông từng ngày hy vọng chiếc nhẫn sớm hoàn thành, cậu muốn đeo nó trên ngón vô danh của Bách Hợp, để cô chính thức trở thành vợ của mình.



Tâm nguyện từ thời thiếu niên, trải qua thời gian 5 năm lên men, bây giờ thật vất vả mới đợi tới thời cơ, Phong Ninh thật sự không nhẫn nại ngồi nghe Trần Lạc Lạc nói nhảm. Cậu nhíu chặc mày, hàm răng nghiến chặt cơ bắp hai má có chút run rẩy. Trần Lạc Lạc không nghĩ tới nói vài câu cậu cũng không muốn, uổng công cô sau khi bị quẹt trúng bản thân luôn nhớ tới cậu ta, không khỏi cười khổ một tiếng, ánh mắt rơi trên người Bách Hợp. Bách Hợp chỉ mỉm cười nhìn xem không nói lời nào, cái gương mặt này cô đã nhìn đủ 4 năm thật sự không có gì đẹp, dù sao luận về xinh đẹp thì Trần Lạc Lạc tự tin không thua kém Bách Hợp, thậm chí về tính cách. Lúc này Bách Hợp dựa vào ghế sa lon, dáng vẻ lười biếng một mái tóc dài buộc sau lưng, ăn mặc bình thường như Trần Lạc Lạc thường thấy, thậm chí cũng không tìm thấy sự mừng rỡ trên người Bách Hợp.



Lúc ra ngoài biết sẽ gặp Phong Ninh, ít nhất Trần Lạc Lạc còn sửa soạn một phen, thoạt nhìn đơn giản nhưng nếu tỉ mỉ quan sát tốn không ít công phu, trên cổ chân lộ ra chiếc vòng chân bạch kim. Bách Hợp thậm chí không vì Phong Ninh mà sửa sọan, Trần Lạc Lạc thật sự nghĩ không ra, một cô gái quạnh quẽ lãnh đạm như vậy làm sao Phong Ninh lại thích cho được. Cô học cùng Bách Hợp 4 năm, trong 4 năm này cô có thể thu phục hai người Dương Lỵ, Vu Tiểu Thiên, nhưng bất luận cô làm cái gì Bách Hợp đều không lĩnh tình, 4 năm ở chung quan hệ của hai người chỉ tốt hơn người xa lạ một tí mà thôi.



Lúc này Phong Ninh không chừa mặt mũi cho cô ta, thậm chí Bách Hợp cũng không vì cô nói một lời, sau khi trọng sinh tính tình Trần Lạc Lạc lãnh đạm hơn rất nhiều, nhưng khi thấy bộ dạng này của Bách Hợp trong lòng phát lạnh, nghĩ nghĩ mở túi xách mình ra, từ bên trong lấy ra cái hộp trang sức tinh xảo, đẩy tới phía Phong Ninh.



Phong Ninh đợi hơn mười ngày bây giờ cầm được nhẫn trên tay, trên mặt lộ ra vui mừng, kiểu tươi cười này lọt vào mắt Trần Lạc Lạc cảm thấy vô cùng chói mắt, cô che dấu tâm tình bưng tách cà phê nhấp một ngụm. Sau một khắc Phong Ninh mở chiếc hộp ra, đôi nhẫn bên trong hiện ra trước mắt hai người.
Dù sao căn cơ của Trang sức Trần thị rất sâu, hơn nữa cha Trần kinh doanh nhiều năm cho dù Trần Lạc Lạc trọng sinh hai đời số tuổi cộng lại cũng không bằng cha Trần. Nếu Trần Lạc Lạc đối phó cha Trần, kết quả không nghĩ cũng biết, nhưng bởi tính cách của cô, cô rất oán hận cha Trần cho nên nhất định muốn hủy Trần thị nhằm báo cừu hận kiếp trước chết oan. Bằng năng lực của mình muốn đánh bại Trần thị là không thể nào, nghĩ vậy thì Trần Lạc Lạc chỉ có thể tìm ngoại lực giúp đỡ.



Nhưng ngoại lực cũng phân hai loại, một là tranh đấu trên thương trường, cái loại phương pháp này thực lực của đối phương nhất định phải lớn hơn Trần thị mới có thể đẩy cha Trần vào chỗ chết, hơn nữa loại tranh đấu trên thương trường này, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, người bình thường ai sẽ cam tâm đem tài sản tâm huyết cả đời mình cho cô làm trò đùa đây? Cái đó cho dù Trần Lạc Lạc có đem thân thể mình ra đánh cược nhưng người dám chơi cũng rất ít.



Một dạng khác như Phong Ninh vậy, xuất thân từ gia đình quyền thế, cha Trần trong giới kinh doanh có danh vọng nhưng dù sao ông ta cũng là thương nhân, từ xưa đến nay dân không đấu với quan, nếu đụng tới người nhà họ Phong, nghĩ muốn đánh đổ Trần thị chỉ cần có tâm thì rất dễ dàng. Trong kịch tình xác thực sau khi Phong Ninh thích Trần Lạc Lạc, lợi dụng quyền thế nhà họ Phong giúp cô báo thù.



Biện pháp đầu tiên Trần Lạc Lạc ít có khả năng thực hiện, trong nước Trần thị là thương hiệu cao cấp, cha Trần thâm căn cố đế tại giới kinh doanh có ảnh hưởng rất lớn, Trần Lạc Lạc muốn đối phó với ông ta, cũng chỉ có thể chọn phương pháp thứ hai. Tuy Trần Lạc Lạc ưu tú, nhưng cô ta không quen biết những người làm chính trị, kể cả có người như vậy sợ rằng cô cũng phải trả một cái giá lớn thì người ta mới có thể vì cô dính vào vết tanh này. Trần Lạc Lạc kiếp trước bị đàn ông ô nhục qua, rất hận đàn ông cho nên cô ta đánh chủ ý lên người Phong Ninh.



Phong Ninh chính là loại hình yêu thích của cô ta, nếu có thể câu dẫn Phong Ninh, thứ nhất cô có thể đạt được người trong lòng ngưỡng mộ, thứ hai có thể lợi dụng quyền thế của nhà họ Phong nhẹ nhàng hóa giải oán khí kiếp trước. nếu như không thể câu dẫn Phong Ninh, như vậy cô muốn dùng một việc gì đó khơi dậy lửa giận trong lòng cậu, lần này là chuyện chiếc nhẫn, chính là cơ hội tốt nhất Trần Lạc Lạc tìm được.



Lợi dụng việc sửa chiếc nhẫn, nếu có thể kéo lên quan hệ với Phong Ninh, thừa dịp cậu chưa kết hôn tranh giành một trận, thành công bàn thân mình từ nay có thể ngẩn cao đầu, nếu không thành công, chọc giận cậu, tất nhiên cậu tìm Trần thị tính sổ. Trần Lạc Lạc có thể mượn lửa giận của cậu, đối với cô trăm lợi không hại, cho nên Trần Lạc Lạc động tay vào chiếc nhẫn.



Bách Hợp nghĩ thông suốt, trong lòng bội phục Trần Lạc Lạc nghĩ ra được cách hay như vậy, xem bộ dạng Phong Ninh nhắc tới Trần thị nghiến răng nghiến lợi, bên khóe miệng Trần Lạc Lạc một tia tươi cười, Bách Hợp cũng nở nụ cười, cô đưa tay kéo Phong Ninh:



“Bỏ đi, tìm Trần thị bồi thường tiền là được, hôn sự của chúng ta em không muốn ồn ào ra như vậy, không may mắn.”



Trần Lạc Lạc nghĩ muốn trả thù là chuyện bình thường, nếu Bách Hợp ở vào vị trí của cô, khả năng cũng sẽ làm như cô ta vậy, nhưng lúc này tình huống lại khác, ai bảo hai người ở vào thế đối lập. Cừu hận của Trần Lạc Lạc không liên quan đến Bách Hợp, cô ta tính toán trên người mình, đương nhiên Bách Hợp muốn cô ta ngột ngạt. Bách Hợp nói xong lời này, Trần Lạc Lạc bị nghẹn họng.