Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 719 : Tình đầu gặp nhau quá sớm 23

Ngày đăng: 04:05 30/04/20


Edit: Jolly



Beta: Sakura



Phong Ninh sửng sốt một chút, tùy ý Bách Hợp kéo tay cậu ra, Trần Lạc Lạc vẫn duy trì tư thế gục xuống bàn, toàn thân run rẩy.



“Cô à, cô có sao không? Cần báo cảnh sát không?” Vừa rồi tình cảnh Bách Hợp tát Trần Lạc Lạc, mọi người trong tiệm cà phê đều nhìn thấy, nhưng do Phong Ninh dáng người cao to nên không ai dám tới mà thôi, lúc này hai người vừa đi, nhân viên phục vụ trong tiệm mới chạy tới, cẩn thận dìu Trần Lạc Lạc ngồi dậy, đôi má xinh đẹp hiện lên năm dấu ngón tay, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ đồng tình thương hại.



Nhưng lúc này Trần Lạc Lạc ghét nhất chính là vẻ đồng tình thương hại của người khác.



Kiếp trước trong sinh nhật cô ngày hôm đó lúc bị đưa những tấm ảnh bất nhã kia ra, người ta nhìn cô cũng là biểu tình như vậy, giật mình bất ngờ cùng với một số người hiếu kỳ đồng tình xem chuyện vui, tình cảnh bây giờ giống y chang lúc đó. Làm cho Trần Lạc Lạc không nhịn được suýt nữa hét lên, cô cắn chặt môi, gò má nóng rát, kiếp trước bị người đánh vào mặt, cô từng thề qua, cả đời này không để cho người khác đánh mặt của mình, nhưng vừa rồi một khắc bị Bách Hợp đánh kia, cô căn bản vô lực đánh trả, Phong Ninh trực tiếp đứng bên phía Bách Hợp, đem mình chế ngự thậm chí làm cho mình không thể nào đánh trả được.


Lúc nói chuyện ngữ điệu đều run rẩy, lúc mới đầu Bách Hợp còn tưởng rằng cậu đang nói tới việc mình đang bát quái chuyện của nhà họ Trần cậu không thích nghe, hai tay Phong Ninh nâng mặt cô, Bách Hợp quẩy người muốn giãy dụa thoát khỏi bàn tay của cậu, cậu lại dùng sức thêm tí nữa, trong cặp mắt phản chiếu gương mặt đỏ bừng, Phong Ninh nhìn cô, lại cuối đầu xuống, sau một hồi mới cố gắng trấn định ngẩng đầu lên, Bách Hợp đưa tay lay lay cánh tay cậu:



“Sau này không lui tới nữa, em cũng không bát quái chuyện nhà họ nữa…”



“Anh nói là cái này sao?” Phong Ninh không nhịn được hô ra tiếng, gân cổ ‘Thình thịch’ nhảy liên hồi, cậu nói xong mới ý thức được mình to tiếng, gương mặt vốn đỏ lúc này dường như muốn nhỏ ra máu, cậu cắn răng cúi đầu kéo Bách Hợp lại gần thêm nữa, nhỏ giọng nói: “Sao em có thể xem ảnh chụp của người khác, sao em có thể nhìn người ta chứ! Anh cũng chưa từng để em nhìn mà!” Cậu nói chuyện nghiến răng nghiến lợi, có chút xấu hổ, lại giống như bị oan ức: “Thế mà em lại nhìn thân thể của người khác trước, chưa từng nhìn anh, anh cũng chưa cho em nhìn mà…”



Phong Ninh thật sự bị kích thích, trong lòng chua sót tức giận cái gì cũng có, cậu qua lại với Bách Hợp hơn năm năm, trong năm năm này cậu đều xem qua sờ qua thân thể cô hết, ngoại trừ phòng tuyến cuối cùng chưa đột phá, toàn thân cao thấp của cô đều có dấu vết của cậu, sợ trong lúc nhất thời không khống chế nổi bản thân, kỳ thực là muốn để lần đầu của hai người đến đêm tân hôn, bởi vậy mỗi lần xúc động đều đem chăn mền quấn chặt vợ lại, căn bản không dám để cô nhìn mình, Phong Ninh sợ hãi định lực không đủ, thật không ngờ rằng bây giờ Bách Hợp lại nhìn người đàn ông khác khỏa thân trước, hơn nữa theo như lời cô kể lúc Trần Lạc Lạc hãm hại chị em cùng cha khác mẹ của mình, cũng không phải chỉ một người đàn ông!



Phong Ninh cảm giác muốn khóc đều có, không nỡ giáo huấn Bách Hợp, chỉ có giận chó đánh mèo lên người Trần Lạc Lạc, hận không thể xông vào quán cà phê bóp chết ả ta, trong lòng cậu phiền muộn không nói ra lời, chỉ phải oán hận đưa tay Bách Hợp đưa vào trong miệng, cuối cùng cũng không đành lòng cắn, vươn đầu lưỡi liếm liếm lòng bàn tay cô, đoán chừng là ngứa, cô cố muốn rụt tay về, Phong Ninh lôi kéo không để cho cô thực hiện, lòng bàn tay thịt nhiều hơn những chỗ khác, dùng một ít sức liếm cắn nhẹ nhàng cũng không làm đau cô, hàm răng Phong Ninh cạ cạ hai cái, nhìn thấy cô giống như con sâu uốn qua uốn lại, ôm người lại xong rồi mới dạy dỗ:



“Có cái gì đáng xem đâu, người ta có cái gì đẹp đâu, em cũng chưa nhìn thân thể anh!” Cậu càng nghĩ càng phiền muộn. Bách Hợp giờ mới hiểu trong lòng của cậu đang giận cái gì, cô có chút không biết nên khóc hay cười, giãy dụa rút tay về: “ Vậy người đầu tiên anh nhìn là em à?”