Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 724 : Kế nữ Mộ Dung gia (2)
Ngày đăng: 04:05 30/04/20
Có người đổ xuống bên cạnh cô, Bách Hợp không nhịn được mà dựa vào, lúc này hai mắt cô đỏ bừng, trong lòng đã mơ hồ đoán được tình cảnh của mình, nghĩ đến nước trà được đút cho mình trong lúc nửa tỉnh nửa mê, trong lòng Bách Hợp nguyền rủa hai tiếng, bên cạnh người không cần nhìn cũng biết là nam nhân, cô cắn chặt răng, cực lực muốn lăn vào bên trong giường: “Cho ta múc nước, ta muốn tắm rửa…”
Mấy người vừa đưa nam nhân vào phòng làm như không nghe thấy lời nói của cô, tranh thủ thời gian lui ra ngoài, bên ngoài vang lên tiếng khóa cửa, Bách Hợp lúc này tâm trạng muốn mắng chửi cũng có.
Bên cạnh thì có người nằm, trên người thì thấm đẫm mồ hôi, trong miệng khô khốc đến đáng sợ, Bách Hợp gắt gao cắn chặt đầu lưỡi vốn đã có vết thương, lúc này khẽ cắn làm vết thương nứt ra, đau đớn làm cô thanh tỉnh hơn nhiều, quần áo lúc nãy bị chính cô giật ra bây giờ ánh mắt dần lấy lại tiêu cự, dù cảm thấy nóng đến khủng khiếp nhưng Bách Hợp vẫn khép quần áo của mình lại.
Lý Duyên Tỷ đang mặc hỉ bào đỏ thẫm bên cạnh đang nhắm mắt lại, sắc mặt trắng bệch, hai tay của anh bị đặt ở trước ngực, phảng phất như sắp chết, Bách Hợp lắp bắp kinh hãi, vô ý thức nhanh chóng bò tới đang định thò tay sờ lên lồng ngực của anh, người đang còn nhắm chặt hai mắt thoáng cái đột nhiên mở mắt, cánh tay đang đặt trên ngực chuẩn xác bắt lấy cổ tay cô, ánh mắt anh lộ ra sự sắc lạnh nguy hiểm, lực cầm tay Bách Hợp mạnh đến mức như muốn bẻ gãy tay nàng.
“Đau…” Bách Hợp nhịn không được hừ một tiếng, trên cổ tay truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt, nhưng sau cơn đau chỗ bị nắm lại có cảm giác mát rượi, bị hạ loại dược này không phải lần đầu rồi, Bách Hợp tự nhiên biết rõ cô bị cho ăn gì trong lúc hôn mê. Lý Duyên Tỷ đang híp mắt sau khi nghe được giọng nói của cô thì sự lạnh lẽo thấu xương cùng với sát ý dần dần rút đi, anh một tay kéo Bách Hợp vào trong ngực.
Từ sau đó nàng yêu Lý Chiêu Dương đến phát điên,lúc nàng biết rõ Lý Chiêu Dương muốn kết hôn Mộ Dung Tương Nhi làm vợ thì tinh thần vô cùng chán nản, sau lưng nàng nghe ngóng tin tức về Lý Chiêu Dương, biết rõ hắn là nam tử với lời lẽ mượt mà như hoa lan, giống như thần tiên trên trời vậy, nàng có danh hiệu Nhị tiểu thư Mộ Dung gia, Mộ Dung Tương Nhi gả cho hắn cũng đã là trèo cao, đừng nói đến Minh Bách Hợp chỉ là một con ghẻ kí sinh mà Minh mẫu mang vào Mộ Dung thế gia mà thôi, Lý Chiêu Dương làm sao có thể để ý nàng?
Khi nàng còn bé đã mất phụ thân, mẫu thân lập gia đình cũng tương đương như mất đi mẫu thân, Minh mẫu biết rõ rằng mình gả cho Mộ Dung Phiếm đã là trèo cao rồi, rất sợ mình không thể đứng vững trong Mộ Dung gia, bởi vậy đối với hai đứa con của Mộ Dung Phiếm còn thân hơn con gái mình rất nhiều, bà cũng không biết việc Minh Bách Hợp thầm mến Lý Chiêu Dương, chỉ đến lúc hạ nhân trong nhà vô tình nghe được nàng trong lúc ngủ mơ nói ‘Chiêu Dương công tử’ thì chuyện này mới bị vạch trần ra.
Một con ghẻ kí sinh như vậy mà cũng dám tơ tưởng vị hôn phu của Đại tiểu thư Mộ Dung gia mà không tự xem thân phận của mình như thế nào, Mộ Dung Phiếm bởi vậy cảnh cáo Minh Bách Hợp, Mộ Dung Thùy Thanh càng suýt đánh chết Minh Bách Hợp, anh trai ruột của nàng đã sớm coi Mộ Dung Phiếm như phụ thân ruột thịt, hơn nữa đã yêu Mộ Dung Tương Nhi, có điều luôn luôn không dám thổ lộ, lúc này phát hiện em gái mình thế nhưng lại tơ tưởng vị hôn phu của người trong lòng, hắn bắt đầu chán ghét Minh Bách Hợp.
Sự tình càng náo càng lớn, Mộ Dung Phiếm muốn định ra hôn sự cho Minh Bách Hợp, ban đầu ông định chọn một người trẻ tuổi tài giỏi trong đám quản sự Mộ Dung gia làm chồng nàng, Minh mẫu hết thảy để ông làm chủ. Nhưng lúc này Lý gia bên kia lại sinh sự, không biết như thế nào lại nghe được chuyện này, đứa con duy nhất của thành chủ thành Tử Tiêu bấy giờ đang sắp hấp hối, Thành chủ đau lòng gần chết, muốn thay nhi tử cưới vợ giải xui, gần đây luôn tìm người lựa chọn cho nhi tử, người có thân thế bình thường thì Lý gia chướng mắt, cô nương có gia thế có dung mạo thì lại không muốn gả cho một người mà thuật sĩ Thiên Sơn từng dự đoán không sống quá 18 tuổi, hơn nữa một khi trượng phu mất, nhiều khả năng việc không thành khiến thành chủ trong cơn tức giận sẽ đem cả cho con dâu chôn theo, biết rõ hẳn phải chết, có cô nương nào chịu gả đi?