Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 761 : Nữ phụ ác độc muốn xoay người 6

Ngày đăng: 04:05 30/04/20


Bây giờ mặc dù Kiều Dĩ An còn chưa đến trường, nhưng Lưu Diêu đến trường trước, gặp Bách Hợp, vốn là sỉ nhục cô vài câu, sau đó lại “ Phi” một tiếng:



“Mày vẫn còn dám ở kí túc xá của trường? Sao da mặt lại dày như thế? Đồ không biết xấu hổ, mai sau mày cũng giống cha mày, đều là kẻ giết người!”



Tuy Bách Hợp không muốn so đo với một cô bé, nhưng cô cũng không phải là người dễ bị bắt nạt, nghe thấy những lời này của Lưu Diêu, cô nhếch khóe miệng, muốn trèo lên giường của mình để trải chiếu, chỉ là lúc vừa giẫm lên giường dưới, cô gái ở giường dưới liền đánh cô một cái: “ Không được giẫm lên giường của tôi, đừng làm bẩn chiếu của tôi.”



Nói xong câu này bọn họ cùng cười, Lưu Diêu nhìn chằm chằm vào mặt Bách Hợp, lại còn mở miệng nói chuyện, Bách Hợp ném chiếu lên giường, vịn vào thang giường bên cạnh, cũng không giẫm lên giường và chiếu, cô trèo lên thang giường liền  nhẹ nhàng vượt qua giường dưới lên giường mình, khung giường lung lay vài cái, trên mặt cô gái ngồi giường dưới đang cười mỉa liền cứng đơ, lại càng hoảng sợ khi thấy một màn như vậy, vẻ mặt bắt đầu lộ vẻ khó chịu.



“ Cha tôi không có giết người, quan tòa còn chưa phán quyết, trái lại cậu xác định nhanh vậy, cái này học cha cậu ah? Cái tính cách này của cậu giống cha cậu, cậu yên tâm, vài ngày nữa cha của cậu cũng sẽ được ngồi tù, đến lúc đó xem  hậu đài nhà cậu lớn như thế nào hay có thể đợi xem ba của cậu phạm phải tội có lớn không, có thể không cứu được ông ta rồi!” Bách Hợp ngồi ở trên giường vừa trải chiếu vừa quay lại nhìn Lưu Diêu, xoắn xoắn lọn tóc của mình:”Nếu tôi là kẻ giết người, người đầu tiên tôi giết sẽ là cậu, vì miệng của cậu quá đê tiện.”



Ngày trước tính cách Nhiếp Bách Hợp kiêu ngạo, không thích tranh cãi với người khác, bình thường bị Lưu Diêu khiêu khích, đều chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng trừng cô ta, có tác dụng hay không không quan tâm, dù sao mỗi lần nguyên chủ đều bị Lưu Diêu chọc cho nổi cơn giận. cơn tức bị nghẹn ở ngực không thốt ra lời, trái lại Lưu Diêu mồm miệng nhanh nhẹn sau mỗi lần đều dương dương đắc ý, Lưu Diêu không ngờ bây giờ Bách Hợp sẽ phản bác lại, không chỉ mắng cha cô ta mà còn làm nhục cô ta, lúc cô ta cười nhạo Bách Hợp trong lòng thấy rất sảng khoái, bây giờ khi bị người mắng cha cô ta, trong lòng cô ta  bùng lên cơn giận.




Hai bạn cùng học ở chung kí túc xá thấy cảnh này, liền bị sốc, các cô không nghĩ rằng Bách Hợp rất dễ dàng chế trụ được Lưu Diêu,  vốn đang lo lắng Lưu Diêu đánh Bách Hợp, nhưng khi tình hình đảo ngược xảy ra, hai cô giật mình, một lúc sau lại như người mất hồn.



“ Đánh tiểu tiện nhân không cần tốn sức? Đúng là như thế này đó!” tay Bách Hợp lại ghì chặt hơn chút nữa, lại thêm một cái tát vào mặt Lưu Diêu, hôm nay cô cũng không định đánh Lưu Diêu đến nỗi không nhận ra, nhưng lại cứ mặt cô ta mà đánh, đánh hai bạt tai, thấy Lưu Diêu có chút không thể chịu được nữa, cô mới buông tay ra, đẩy mạnh Lưu Diêu sang giường đối diện.



“Bụp Bụp Bụp” Lưu Diêu  liên tục lùi lại vài bước, sau đó chân va vào giường đối diện ngã ngửa ra sau, “Đùng” tiếng đầu va vào tường, cô ta cảm giác giống như vừa mới không thể thở được, ôm cổ họng, ra sức ho khan, sau khi trải qua cảm giác giống như đã chết cô ta không còn quan tâm đến việc bị tát hai cái, khi hết cảm giác não bị thiếu dưỡng khí trầm trọng, cô ta bắt đầu khóc như mưa.



Vốn trên chiếc giường này trong phòng kí túc xá còn một bạn gái nữa cùng ngủ, bây giờ vẫn chưa đến trường, trên giường chiếu và chăn không có, cơ thể cô ta đụng vào khung giường sau khi được thả lỏng cảm thấy toàn thân đều đau nhức, sau khi ngơ người, Lưu Diêu lại ho vài tiếng, mới ôm cổ đứng dậy, ngước đôi mắt đầy nước nhìn chằm chằm Bách Hợp.



Khi cô ta lao lên tóc Bách Hợp còn chưa được buộc hoàn toàn, lúc này tóc buông xõa, vốn Nhiếp Bách Hợp lớn lên rất xinh đẹp, một đầu tóc vừa đen lại vừa dài vừa mượt, khuôn mặt vô cảm nhìn cô ta chằm chằm, không giống như người hung dữ vừa đánh người ta đến mức chật vật, Lưu Diêu không ngờ trước kia Nhiếp Bách Hợp chỉ biết đọc sách, vậy mà đánh nhau lại lợi hại như vậy, trong lòng cô ta bắt đầu lo sợ, chỉ nghĩ đến việc mình bị Bách Hợp tát vài cái, bị đánh trước mặt bạn cùng phòng, sau này trong kí túc xá cô ta làm gì còn mặt mũi, càng nghĩ cô ta càng thấy giận, vốn bình thường cô ta cũng bất cần đấy, nhưng thật ra Lưu Diêu chỉ là cô gái mới mười bảy tuổi, lòng tự trọng cao, cô ta nén không khóc, một tay chê mặt lao đến Bách Hợp:” Tao liều mạng với mày!”