Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 797 : Tình yêu anh em giả 10

Ngày đăng: 04:06 30/04/20


Mẹ Vệ nghe được Bách Hợp để bà tự nghĩ cách, lập tức nóng nảy đứng lên, cả đời này của bà xem như thong dong bình tĩnh, cho dù là lúc ban đầu bà một thân một mình nuôi dưỡng con gái, thiếu một số tiền lớn, sau đó kết hôn với người đàn ông khác thì bà chưa bao giờ bởi vì chuyện sinh hoạt mà quá lo lắng, bà sẽ không gấp gáp bởi vì chuyện tiền bạc, luôn lạc quan tin tưởng trời cao sẽ không tuyệt đường người khác, nhất định có cách.



Giống như ban đầu bà nợ một khoản tiền lớn, lúc đường cùng, cho dù phải dọn nhà thì gặp được cha Vệ thay bà trả nợ, cưới bà làm vợ, lúc bà sinh con có con gái mới tám tuổi  quỳ xuống đất cầu xin mượn tiền người khác cho bà  sinh con, giống như chuyện phiền phức luôn có người khác tới giải quyết, bà  rất lạc quan, xe tới trước núi sẽ có đường, trời sập xuống sẽ có người mạnh mẽ đỡ lấy.



Trước kia khi bà gây chuyện không có tiền, Vệ  Bách Hợp luôn nghĩ cách thay bà  giải quyết, lần này bà biết mình gây chuyện, biết Bách Hợp có thể sẽ tức giận với bà, nhưng mẹ Vệ không nghĩ tới Bách Hợp sẽ tức giận như vậy, trong nhất thời bà tay chân luống cuống, thấy dáng vẻ Bách Hợp giống như không quan tâm Vệ  Thụy, mẹ Vệ  liền luống cuống, đưa tay kéo Bách Hợp , ánh mắt sợ hãi lo lắng:



“Nhưng mà, nhưng mà, đây là em trai của con, nếu bây giờ không có tiền, bác sĩ nói nó phải nằm viện quan sát…” Mẹ Vệ nghe được Bách Hợp  mặc kệ, lời nói cũng không mạch lạc, Bách Hợp cười một tiếng, nhịn bản năng nóng nảy trong lòng xông lên, làm ra bộ dáng bình tĩnh: “Mẹ, bà cũng biết nó chỉ là em trai của tôi, không phải con trai của tôi, chuyện này vốn là trách nhiệm của bà. Hơn nữa tôi đã chuyển mười vạn đến tài khoản của nó, bà phải cầm tiền trở về, nếu như nếu không trở lại, tôi có thể giúp bà báo cảnh sát trước.”



“Làm sao có thể báo cảnh sát được?” Mẹ Vệ  vừa nghe đến báo cảnh sát. Trong lòng lạnh đi một nửa, đưa tay bụm mặt khóc: “Nếu như báo cảnh sát, những người đi hóa duyên phải làm sao? Huống chi, huống chi có thể nghĩ các khác mà? Tìm Minh Ngâm  mượn một ít. Sau này mẹ để dành tiền trả lại cho cậu ấy….”



“Bà lấy gì trả?” Cả đời hận không thể chỉ làm việc nghĩa, giúp người khác làm việc mà ngay cả tiền công cũng không cần, bây giờ còn không biết xấu hổ nói tiết kiệm tiền, mẹ Vệ  chưa từng để dành được tiền,  Bách Hợp cười lạnh một tiếng: “Chu Minh Ngâm là một người làm ăn, tôi muốn ly hôn với anh ta, bà có thể đi tìm  anh ta mượn tiền, nhưng nếu như bà không có cách trả. Anh ta có thể bỏ qua cho bà?”



“Minh Ngâm sẽ không nhẫn tâm như vậy chứ?” Mẹ Vệ  cho là Bách Hợp hù dọa bà, thậm chí còn nín khóc mà cười: “Trên đời này có rất nhiều người tốt.”
” Tiền của Chu Minh Ngâm dễ cầm như vậy? Bà có suy nghĩ sau khi lấy tiền thì người nhà họ Chu sẽ nghĩ tôi như thế nào?” Bách Hợp thốt ra lời này, trong lòng có một sự chua xót vô hình dâng lên, đây là cảm giác thuộc về chủ cũ, Vệ  Bách Hợp vẫn cho là hôn nhân của mình thất bại liên quan đến Chu Viện Viện, liên quan đến Chu Minh Ngâm thiên vị em gái của hắn nhưng bây giờ nhìn lại, thật ra còn liên quan đến mẹ của cô, Bách Hợp đè sự oán hận và đau khổ xuống, mẹ Vệ nghe cô  nói như vậy, liền khóc



“Mẹ, mẹ còn cách nào khác, tiểu Thụy  cần tiền, chỉ lần này mà thôi, sau này sẽ không tìm Minh Ngâm mượn tiền, con đừng giận mẹ.”



Mẹ Vệ  không ngờ Bách Hợp  biết chuyện bà  tìm Chu Minh Ngâm  mượn tiền, bà không muốn nói, không nghĩ rằng Bách Hợp đã biết, trong lòng hốt hoảng, nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của Bách Hợp, cảm thấy oan ức, bà thật sự không mượn được tiền, vì tính mạng của con trai mới tìm Chu Minh Ngâm, trước đây Vệ  Bách Hợp  quan tâm Vệ  Thụy  như vậy, không nghĩ tới lần này cô  lại không quan tâm đến tính mạng của Vệ  Thụy  , mình mượn tiền để chữa bệnh cho Vệ Thụy  mà cô cũng không vui.



Nhìn bộ dáng này của mẹ Vệ, Bách Hợp không muốn để ý đến bà. Bệnh viện sau khi nhận được tiền, thời gian trôi qua bệnh tình  Vệ  Thụy  dần dần ổn định, cậu sốt quá cao, nếu là người bình thường, sợ rằng đầu óc sẽ bị ảnh hưởng nhưng Vệ  Thụy  không phải là người bình thường, cậu đã có chướng ngại trí lực, vì vậy đối với người khác mà nói sốt cao có hậu quả nghiêm trọng nhưng đối với cậu mà nói thì không có gì khác nhau, chẳng qua trải qua lần này, cơ thể cậu càng yếu hơn, lúc khóc giống như con mèo nhỏ vậy, Bách Hợp ở bệnh viện trông nom mấy ngày, người gầy đi rất nhiều, dặn dò ba người làm chăm sóc tốt cho Vệ  Thụy , cô  mới trở về chỗ mình thuê.



Mấy ngày nay Bách Hợp  thật sự rất mệt, trở lại nơi ở của mình chỉ đổi một cái ra trải giường, liền ngủ cả ngày, nghỉ ngơi tốt rồi, cô báo án với cảnh sát.



Ngày đó Vệ  Bách Hợp chuyển vào tài khoản của Vệ  Thụy  mười vạn, mặc dù bản thân Vệ  Thụy   không thể tự mình lo liệu vấn đề, mẹ Vệ  có quyền giám hộ cho nên mới dễ dàng chuyển tiền dưới danh nghĩa của cậu, trước kia Vệ  Bách Hợp cho là mẹ Vệ   là mẹ ruột của Vệ  Thụy, bà ta không phải là không có lòng thương người nên tin tưởng  mẹ Vệ  sẽ chăm sóc tốt Vệ  Thụy nhưng  Bách Hợp thấy  xem ra mẹ Vệ  không thể chăm sóc cho bất kì người nào, nói khó nghe là ngay cả cuộc sống của mình bà cũng không thể lo liệu được, cả đời phải dựa vào người khác nuôi, như dây leo quấn lấy người khác, bà không thể chăm sóc Vệ  Thụy, vì vậy Bách Hợp  trừ báo án thầy chùa lừa mẹ Vệ  quyên tiền, còn đề nghị pháp luật chuyển quyền giám hộ Vệ  Thụy  đến danh nghĩa của mình.