Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 810 : Gặp lại hệ thống cung phi (5)
Ngày đăng: 04:06 30/04/20
Edit: Suly
Beta: Sakura
Dưỡng bệnh ở trong cung nửa tháng, vì Bách Hợp khác với nguyên chủ suốt ngày buồn bã tổn thương tình cảm, cô tận lực phối hợp dùng phương thuốc bổ thực y nữ viết ra,, bởi vậy thân thể khỏe hơn, nguyên chủ mất đi đứa nhỏ đã gần một tháng do bị trầm cảm, hơn nữa sau khi mất đi đứa nhỏ mà Ân Sở vẫn sủng hạnh Giang Mẫn Châu, nguyên chủ mất đứa nhỏ bị trọng thương, mệnh suýt nữa nguy hiểm lại không lấy được trái tim phu quân, bởi vậy cảm thấy vạn phần khó chịu, cho nên thân thể mới sụp nhanh hơn mà thôi, hiện tại Bách Hợp lại không đau lòng Ân Sở, dưỡng mười mấy ngày nay thân thể nguyên chủ đã khỏe hơn.
Chuyện đầu tiên sau khi dưỡng thân thể khoe mạnh chính là bảo người trong cung lấy danh sách tất cả nữ nhân trong cung bây giờ thuộc về Ân Sở.
Nhiệm vụ lần này mặt ngoài xem ra chỉ là một cái cọc đấu tranh cung đình bình thường, nhưng Bách Hợp lại nhạy cảm cảm giác Đào thị nguy hiểm, Đào Bách Hợp đã lấy linh hồn làm thù lao mời cô làm việc, đương nhiên cô phải thay nguyên chủ bình định tất cả chướng ngại.
Trong hậu cung Ân Sở cũng không có nhiều nữ nhân, cơ hồ tất cả đều là công chúa Trường Bình dâng tặng, cộng thêm Giang Mẫn Châu ở bên trong, tổng cộng chỉ có tám người, cái này cũng khiến cho cung nhân Ân Sở rất thưa thớt, con nối dõi của hắn cũng vô cùng đơn bạc, đến nay danh nghĩa chỉ có một đứa con trai Ân Nguyên Ấp, lúc trước thiên hạ tạm ổn định sau, vì trấn an không thể trả ân Đào thị, bởi vậy Ân Sở lập Ân Nguyên Ấp làm thái tử, nhưng không biết có phải nguyên nhân vì Đào Bách Hợp hay không, Ân Sở cũng không thích đứa con trai duy nhất này, động một tí khiển trách.
Lúc đầu Trường Bình và Ân Sở một mẹ sinh ra, cảm tình rất sâu nặng, trước nàng ta từng lấy chồng, trượng phu trong chiến loạn tử vong, đệ đệ ở Đào gia dưới sự trợ giúp đắc thế thì thân phận nàng ta cũng nước lên thì thuyền lên, nửa năm trước do Ân Sở hạ chiếu, gả cho tâm phúc Ân Sở là Mộc Dương làm vợ, trong triều đình Ân Sở cùng chư đại thần tranh quyền với Đào thị, trong hậu cung Trường Bình cũng không chịu cô đơn, muốn đoạt quyền của Đào Bách Hợp.
“Trốn cái gì? Còn tưởng nàng ta là Đào thị lúc trước? Bây giờ là thiên hạ Đại Sở, đây là hậu cung Ân thị, không còn là họ Đào nàng, hãy ngồi xuống, bản Công chúa cùng với Thái hậu đều ở đây, ngược lại muốn nhìn Đào thị có bao nhiêu kiêu ngạo!”
Nói xong lời này lúc, Ân Mẫn giơ giơ cằm lên: “Đi gọi Hoàng hậu tiến vào!”
Nàng ta dám phân phó như vậy, hạ nhân cũng không dám kêu, tuy nói Đại Sở ổn định sau, Đào gia cũng không có được bất luận quyền thế thực tế gì, nhưng trâu yếu còn hơn bò khỏe, Đào thị gia thế chân vạc nhiều năm, quyền thế danh vọng cũng không phải là loại tân hoàng tộc Ân gia này có thể so sánh, nội tình chưa đủ, cho dù là có thể ngự được thân hạ nhân, nhưng cũng ngự không được tâm hạ nhân.
Bách Hợp dẫn một đám người tiến vào trong nội cung, Vương thái hậu nằm lệch trên giường, mắt lạnh nhìn chằm chằm cô, Ân Mẫn ngồi ở một bên, Giang Mẫn Châu cúi thấp đầu không nói lời nào, hai má không phấn trang điểm, nhưng có thể nhìn ra được có tư thế chim sa cá lặn.
Nếu như luận về nhan sắc, khuôn mặt nàng ta tinh xảo hơn Đào Bách Hợp rất nhiều, dường như xinh đẹp đến không mang theo khói lửa nhân gian, nhưng nếu bàn về khí chất, nàng ta lại khác với một Bách Hợp ung dung cao quý, có vẻ có chút lành lạnh kiêu ngạo, nhìn thấy Bách Hợp tiến vào, nàng ta và Ân Mẫn ngồi bình thường không động, Ân Mẫn “Khanh khách” cười:
“Hoàng hậu nhìn thấy mẫu hậu, cũng không quỳ xuống hành lễ?”