Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 15 : Nam Hải Long Cung

Ngày đăng: 11:54 18/04/20


Những cơn bão cát ở ven bờ biển vào mùa này là xảy ra rất nhiều, mà mỗi khi chúng xuất hiện là kéo dài giai dẳng cả tháng trời. Cơn bão lần này xuất hiện cũng vậy, phải ba ngày sau mới có dấu hiệu chấm dứt. Tần Hoài Công đã hối thúc binh lính tìm kiếm, thế nhưng tung tích Triệu Kim Nam vẫn là không thấy.



Hải Thành hiện giờ mất đi thống lĩnh nhất thời đại loạn, tân quân tự động giải giáp từ bỏ vũ khí. Duy chỉ có hai nghìn trọng binh Triệu Kim Nam để lại thề chết không hàng, Bắc Quốc liền cho binh vây công mười ngày, ồ ạt tấn công, cuối cùng Hải Thành cũng tiếp tục rơi vào tay địch. Những cuộc chống cự phản kháng của người Nam Thiên quốc từ đây hoàn toàn chấm dứt.



Cũng đã lâu chưa từng nghe thấy tin tức về hoàng tộc họ An sau đại chiến Cổ Loa, có người nói rằng hoàng tộc họ An đã chạy trốn hết ra Đông hải, cũng có người nói hoàng tộc họ An đã bị diệt sát toàn bộ. Tất cả chỉ là những tin đồn hay suy đoán, không một ai biết đến cái tin tức thật sự, nhưng trong lòng người dân Nam Thiên quốc vẫn tồn tại một cái hy vọng lập lại đại quốc.



Lại nói Triệu Kim Nam sau khi phó mặc số phận lao mình xuống Đông hải thì cũng bất tỉnh mấy ngày. Mấy ngày đó hắn cũng không biết truyện gì đã xảy ra, chỉ biết sau khi hắn tỉnh lại chính là đang ở trong một cái không gian đỏ như máu và có mùi tanh ngòm.



Thứ duy nhất có thể khiến hắn nhìn rõ những thứ trong không gian này chính là một vật phát sáng màu xanh ngọc đang treo lơ lửng trên cao bám víu vào bề mặt của cái màu đỏ không gian.



- " Ngọc minh châu, thật không nghĩ ta lại gặp được cái đồ tốt như vậy, xem ra vận khí không tồi, các cụ có câu nhặt được của rơi tạm thời đút túi, không nghe lời quả thật là có tội".



Nói rồi hắn liền hí hửng phi thân mình lên cao, hướng về phía viên ngọc minh châu kia. Hắn cũng không biết khinh công là cái gì và sử dụng như thế nào, mặc dù cao thủ nội khí tầng một như hắn có thể sơ lược đơn giản dùng khinh công cấp thấp, cứ đơn giản là nhảy cao một cái hết sức điều chỉnh hướng thân mình lao về phía minh châu kia.



Kim Nam phát hiện thân thể mình nhẹ hơn trước kia rất nhiều, linh hoạt vô cùng, chân tay có thể bẻ những cái góc độ kinh người mà người thường khó có thể làm được, thuận tiện lướt thân mình trong không trung.



Nhưng lần phi thân này lại không thành công tuy có thể nhảy cao hơn bình thường, nhưng cái độ cao có thể với tới viên minh châu là rất còn rất xa. Hắn đành tiếp tục nhảy thêm lần nữa rồi lại lần nữa, cứ mỗi lần hắn gắng hết sức tung mình thì khoảng cách đến viên minh châu kia lại càng gần hơn, cuối cùng hắn đã chạm được vào viên minh châu và dựt mạnh nó xuống.




Kim Nam bơi thêm một đoạn dài trong biển cả tìm kiếm, hắn cần phải biết hiện tại hắn đang ở nơi nào.



Bỗng chốc có hai tên Tôm Yêu toát ra thực lực vô cùng mạnh mẽ xuất hiện, nửa trên của hai Tôm Yêu này chính là thân mình con tôm nhưng nửa dưới chính là thân người.



Đã có một lần Kim Nam nghe ông nội hắn nói, yêu quái cấp ba có thể nửa hóa hình người. Biết không phải đối thủ hắn liên nhanh chân trốn sau một rặng dong biển nghe ngóng sự tình.



- " Nghe nói, lần này Nam Hải Long Cung tổ chức một cái đại hội tuyển chọn phò mã, ta nghe nói công chúa Nam Hải xinh đẹp vô cùng, ai lấy được nàng quả thực có phúc". Tên yêu Tôm bên trái cảm khái thốt lên một câu.



Tên Yêu Tôm bên phải lúc này vẻ mặt lại dương dương đắc ý " Huynh đúng thật là kém cỏi, ta lần này thậm chí được bố trí một cái vị trí canh gác, có thể ngắm công chúa Nam Hải một cách thoải mái, có thể trộm vẽ ra một bức họa đồ cho huynh ngắm, tuy nhiên cũng cần một chút sinh ý".



- " Tiểu đệ là ngu huynh kém cỏi, phải nhờ đệ rồi". Nói rồi yêu Tôm bên trái kia dúi một lượng kim tiền vào tay yêu tôm bên phải khanh khách cười.



- " Không dám, không dám, ai lại làm thế bao giờ". Miệng nói từ chối nhưng Yêu Tôm bên phải vẫn vội vàng cất lượng kim tiền kia đi.



Đến lúc này thì Kim Nam đã biết hắn chính là đang ở địa phận Nam Hải Long Cung, hơn nữa lại trùng đúng dịp công chúa Nam Hải tuyển chọn phò mã. Kim Nam chỉ không ngờ rằng mình lại trôi đi xa đến như vậy, quê hương hắn bờ biển chính là Đông Hải, vậy mà lúc này hắn lại đang ở Nam Hải, tất là do cái con Cự Kình Quái Ngư kia đã đưa hắn đến đây.