Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 26 : Thiên Hoàng Triệu Kiến

Ngày đăng: 11:54 18/04/20


« Một quyền, ngươi nói là một quyền sao ».



« Bẩm Thiên Hoàng bệ hạ, đúng là như vậy, người này cực kì bá đạo, một quyền kia của hắn tung ra diệt sát toàn bộ tồn tại cao thủ ở đó, theo như thần thấy người này tuyệt đối không dưới cấp bậc cường giả, thế gian không có bất cứ ai ở cái cấp bậc cao thủ mà có thể làm được như vậy ».



« Ngươi nói đúng cái chuyện đó quả thực là không có khả năng, người này nếu có thể phục vụ đại quốc thì Đế Quốc Nhật Minh ta còn e sợ bất cứ một cái quốc gia nào sao, ngươi mau đi điều tra tung tích người này một mặt cho người mời hắn đến đô thành gặp ta »



« Dạ bệ hạ ». Tên nội thần vái lạy một vái sau đó lui ra.



Cái người ngồi trên ghế rồng trang phục tôn quý kia chính là Thiên Hoàng, là tồn tại quyền lực đỉnh cao của Đế Quốc Nhật Minh.



Ba ngày sau.



Đô thành Kì Vũ.



Một cái thân bạch phát áo bào đạo mạo cùng một cái thiếu nữ đẹp như thiên tiên bước đến trước cổng thành môn đô thành, nhất thời khiến mọi người xung quanh chú ý. Quả thực là trai tuấn tú gái e lệ, đẹp đôi không thể tưởng tượng được, mọi người đều sinh ra một tia ngưỡng mộ với cái cặp đôi này.



Phía sau đôi tình nhân đẹp đẽ khiến mọi người ngưỡng mộ này là đội cận vệ hoàng cung của Đế Quốc Nhật Minh gồm hơn trăm người, dân chúng trong thành cũng chỉ dám lướt qua nhìn cái đôi trai gái kia một chút sau đó ai lấy đều nhanh chóng quay đi không dám nhìn và tiếp tục làm việc của mình.



Cũng không phải là họ không tò mò, mà là ai nấy cũng đều biết thân biết phận, cái đôi nam nữ được cận vệ áp tải kia chắc chắn là một cái nhân vật quan trọng nào đó, nếu chẳng may nhìn khiến người ta ngứa mắt đắc tội với họ thì chính là không muốn sống nữa rồi.



Đội cận vệ hoàng cung kia giáp phục sáng choang, mũ trụ đều có hai cái sừng nhô lên rất đẹp, tất cả họ đều đeo một cái mặt lạ quỷ dị, hông đeo kiếm rất dài. Dân chúng xung quanh căn bản mỗi khi thấy đội cận vệ hoàng cung và cái vẻ lạnh lẽo của họ đều sợ sệt không rét mà run.



Đôi nam nữ kia chính là Tuyết Mai và Kim Nam, Kim Nam thấy Tuyết Mai đau buồn không thôi, muốn đưa nàng ra ngoài cho khuây khỏa, lần này lại đúng dịp cái Thiên Hoàng kia cho mời liền cố kéo nàng ra khỏi cái căn phòng kia cho nàng mở mang tâm trí một chút quên bớt đi cái chuyện đau buồn kia.



Hơn nữa, lần này Thiên Hoàng triệu kiến Kim Nam thì cũng đúng cái tâm ý của hắn, sau khi giết cái Ngã Đôn lãnh chúa kia Kim Nam còn điều tra ra được một cái sự tình nữa, đó chính là thông tin trước khi Sa Kị thành thất thủ, Sa Kị lãnh chúa đã gửi cầu cứu đến Thiên Hoàng nhưng Thiên Hoàng làm ngơ không đáp lại, dẫn đến Sa Kị thất thủ Cung gia vì thế mà cũng bị diệt sát, Kim Nam giết xong cái Ngã Đôn lãnh chúa kia vẫn là chưa nguôi giận chút nào, nay biết Thiên Hoàng cũng là dính trách nhiệm liên đới thì nào chịu bỏ qua. Bề ngoài thì Kim Nam là chấp hành triệu kiến của Thiên Hoàng nhưng thực tế là hắn đến đây hỏi tội, chỉ cần Thiên Hoàng nói một lời không hợp ý hắn, hắn lập tức sẽ khiến cho cái Thiên Hoàng kia đầu rơi máu chảy vĩnh viễn không được siêu sinh.



Bây giờ Kim Nam tại trong đất liền đã là tồn tại đỉnh cấp rồi, hắn chính là không sợ bất cứ một ai, những cái cường giả của nhân gian có không thuộc môn phái lánh đời thì ít nhất họ cũng ẩn cư tu luyện, đạt tới cái cảnh giới có thể tự xưng là cường giả rồi mấy ai lại không muốn truy cầu trường sinh đại đạo nữa cơ chứ.



Nghe nói đạt đến cường giả cấp năm lập tức có thể trẻ mãi không già, đạt cường giả cấp sáu có thể vĩnh viễn trường sinh cùng thế gian.



Các cái cao cấp đối thủ không xuất hiện Kim Nam chính là tồn tại đỉnh phong cấp bậc nhân gian, Thiên Hoàng lần này mà xử lí không tốt thì đừng trách Kim Nam hắn độc ác, khiến người thân hắn đau lòng cũng chính là khiến hắn đau khổ, bất cứ kẻ nào khiến điều đó xảy ra đều phải chết.



« Thiên Hoàng bệ hạ, lần này thần đã điều tra ra tung tích của kẻ đó rồi, hắn chính là một cái thống lĩnh cuối cùng của Nam Thiên Đại Đế Quốc »




Kim Nam cười khẩy một tiếng, năm nghìn binh nếu cho người khác thì vĩnh viễn không bao giờ có thể đánh được một trận ra trò với Bắc Quốc chứ đừng nói khôi phục đại quốc, xem ra Thiên Hoàng này trước khi cấp binh cho mình cũng có một cái suy tính.



« Không ít không ít, năm nghìn binh mã cấp cho ta quả thật là hơi có chút thừa thãi a, nhưng nể mặt Thiên Hoàng bệ hạ ta đâu dám từ chối » Kim Nam cười lớn sảng khoái vẻ mặt vô sỉ nói.



Thiên Hoàng cũng gượng cười gật gật đầu.



« Vậy ngày mai ta sẽ đem binh đến cho ngài, hơn nữa ta còn chuẩn bị sẵn thuyền và lộ trình để Triệu thống lĩnh có thể sớm ngày về đại quốc rồi, bây giờ thì ta xin mời thống lĩnh nghỉ ngơi ta đã chuẩn bị sẵn quý cung cho thống lĩnh và phu nhân rồi » Thiên Hoàng cười nói nhìn về phía Kim Nam sau đó ra hiệu cho nội thần dẫn Kim Nam và Tuyết Mai đi.



Kim Nam liền giơ tay lên ra ý dừng lại, hắn đến đây vấn đề chính ban đầu là muốn sử lí cái sự tình Cung gia, bây giờ chưa có nói xong nào có thể đi « Thiên Hoàng bệ hạ ta là có cái chuyện vẫn còn muốn hỏi ? »



Thiên Hoàng bộ dạng ngạc nhiên, cái cường giả thống lĩnh này không phải chỉ muôn khôi phục Nam Thiên Quốc sao bây giờ lại còn cái vấn đề gì nữa vậy « Triệu thống lĩnh khách sáo rồi, xin ngài cứ nói »



« Nghe nói trước đây Sa Kị lãnh chúa có gửi thư cầu cứu Thiên Hoàng bệ hạ, nhưng Thiên Hoàng bệ hạ làm ngơ khiến cho Sa Kị thành thất thủ dẫn đến Cung gia bị diệt sát, có chuyện này hay không ? » Kim Nam khuôn mặt vui vẻ biến mất thay vào đó là một gương mặt sắc lạnh băng lãnh nhìn về phía Thiên Hoàng hỏi.



Thiên Hoàng mặt mày kinh hãi, thân thể run rẩy bây giờ cái cường giả thống lĩnh này đúng là đang hỏi tội ông ta, cái sự việc Sa Kị lãnh chúa gửi thư đến cầu cứu đúng là ông ta đã cố ý làm ngơ, mọi lần cũng là đều như vậy, lãnh chúa nào muốn gia tăng sát phạt lãnh địa đều triều cống rất hậu để ông ta làm ngơ, những lần đó ông ta đều làm như thế việc đó xảy ra là chuyện thường xuyên, nhưng không ngờ lần này cái hành động ấy không may lại có thể hại chết ông ta rồi.



« Triệu thống lĩnh chuyện lần này quả thực là ta cũng không có biết rõ, chắc chắn là cái bọn ở dưới làm láo bao che nên ta không biết việc gửi thư cầu cứu này chứ nếu không tại sao ta lại để cái chuyện động trời như vậy xảy ra cơ chứ, Triệu thống lĩnh ngài yên tâm ta sẽ cho điều tra chuyện này tìm ra cái kẻ làm láo kiaa mà băm vằm hắn ra cho ngài, chuyện lần này cũng là tại ta sai sót. Như vậy đi, để bồi tội ta sẽ cấp thêm cho ngài năm nghìn binh nữa tổng cộng là một vạn binh có được hay không » Thiên Hoàng nhanh trí nói, nếu không nói như vậy e rằng cái mạng của ông ta lập tức không còn.



Kim Nam sao lại không biết thừa là Thiên Hoàng đang nói dối cơ chứ, nhưng hắn không thể xử lí Thiên Hoàng được vì như vậy thì chuyện chính là khôi phục Nam Thiên Quốc cũng có chút rắc rối, hắn hỏi ra chuyện này cũng chỉ là vì muốn Tuyết Mai hài lòng mà thôi.



Thiên Hoàng nói như vậy Kim Nam cũng ra vẻ gật gật đầu cho là đúng, quay về phía Tuyết Mai vỗ vỗ vai nàng an ủi nói « Tuyết Mai nàng yên tâm, Thiên Hoàng bệ hạ nhất định sẽ cho chúng ta một cái công đạo »



Thiên Hoàng thấy vậy cũng hùa theo mừng rỡ nói « Đúng vậy đúng vậy, ta nhất định sẽ cho phu nhân đây một cái công đạo rõ ràng »



Kim Nam trong lòng cười khẩy một cái, hắn cũng chỉ là muốn hỏi như vậy để Tuyết Mai vui lòng, không ngờ lại còn có thể ép Thiên Hoàng nôn ra thêm năm nghìn binh, đúng là vô tình cắm liễu liễu xanh um a.



Cái thống lĩnh kia đi rồi Thiên Hoàng ông ta mới trừng mắt lên nhìn về phía nội thần kia.



Nội thần sợ hãi vội nói « Là thần đã điều tra không kĩ càng khiến bệ hạ khó xử xin người hãy ban cho thần tội chết »



« Không cần, giữ cái mạng của ngươi lại ta còn nhiều việc cần dùng, ngươi chết rồi biết lấy ai thay thế, mau tìm một cái kẻ thí mạng đi, làm không xong đừng quay về gặp ta » Thiên Hoàng khôi phục lại uy nghiêm đế vương, tỏa ra uy áp vương giả nói lớn.