Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 65 : Giao chiến thủ lĩnh Quỷ tộc

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


« Bốp bốp… ».



Những tiếng roi da quen thuộc lại vang lên một cách trát chúa. Lưng Võ Thanh chảy đầy máu, tên Quỷ phía sau vẫn không ngừng lại tiếp tục đánh. Võ Thanh vì thấy đám người lao dịch bị đưa vào đây nên đã đứng trơ ra không chịu làm việc. Đặc biệt khi nhìn thấy Võ Chính cũng bị đưa vào thì ánh mắt hắn tràn ngập vẻ uất hận.



« Cứng đầu, còn dám nhìn lại ta ? Hừ, ta xem ngươi cứng đầu đến bao giờ ? ».



« Bốp bốp… ».



Những tiếng roi da quất vào lưng Võ Thanh tiếp tục vang lên, hắn nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào tên Quỷ kia. Ánh mắt hắn đầy sát khí và lạnh lẽo, tay hắn vẫn cầm một khối Ma Thạch thật lớn và nắm chặt.



« Bốp, bốp… ».



« Nhìn nhìn nữa đi ? ».



Tên Quỷ cất giọng tàn độc liên tiếp quất cái roi da kia. Kì thực, bề ngoài tên Quỷ kia có vẻ dã man nhưng trong thâm tâm hắn đã sớm phát run rồi. Cái ánh mắt đó, cứ như một con trùng vô hình nào đó từ từ thâm nhập hủy hoại thân thể hắn khiến cho hắn cảm thấy cực độ thống khổ.



« Bốp bốp… ».



Võ Thanh lưng tuy chảy máu giàn dụa nhưng hắn không hề kêu một tiếng nào. Thậm chí trên khuôn mặt hắn còn xuất hiện một tia cười lạnh, nhìn lâu người ta còn có thể cảm thấy khuôn mặt của hắn lúc này còn tàn độc hơn tên Quỷ kia rất nhiều.



« Ha ha ha… ».



Bất chợt Võ Thanh cất lên một tràng cười the thé từ trọng cổ họng. Dù là cười nhưng trong đó tràn đầy vẻ thống hận. Tên Quỷ cầm roi da kiên định bấy lâu giữ vẻ dã man lúc này đã không chịu nổi. Cánh tay cầm roi da của hắn run rẩy. Tuy vậy, như để chữa cháy hắn ta vẫn cố gắng đập hết sức chiếc roi da vào lưng Võ Thanh.



« Hừ, ngươi đánh chán chưa ? ».



Võ Thanh cất tiếng một cách lạnh lẽo, mắt hắn như phát hỏa. Sợi xích trói chặt hai tay hắn lúc này vang lên những tiếng rành rạch như sắp đứt gãy.



« Ngươi, ngươi ? ».



« Cạch ».
Đất đá từ trên trần Địa Thất bỗng sụp vỡ một mảng lớn. Một cái lỗ được hình thành từ từ, phía trên liên tiếp có những tiếng gào thét.



“A a a, nhân loại hạ đẳng. Mau trả Địa Nhai Xích Chỉ cho ta…”.



“Rầm, rầm…”.



Địa Thất rung chuyển giữ dội, những tảng đá lớn phía trên liên tục rơi xuống. Mọi người láo loạn chạy tứ tung. Với tình hình này Địa Thất rất có thể sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.



Võ Thanh vẫn đang trong tình trạng hấp thu Ma Thạch, mình hắn vẫn đỏ rực. Nhưng điều đó không có nghĩa là lúc này hắn không biết gì. Võ Thanh từ từ ngẩng đầu lên phía trên, mắt hắn đỏ rực và sáng chói. Hắn từ từ vận chuyển thân mình bước từng bước, không quên đem theo khối Ma Thạch to lớn. Võ Thanh hiện giờ trông không khác gì một vị thần dung nham.(Có thể tưởng tượng hắn giống thần Titan).



“Tạch tạch tạch…”.



Những tiếng cơ bắp vang lên cành cạch, bụi và đất đá rơi xuống chưa tiếp xúc với thân thể Võ Thanh đã bị tan chảy ngay tức khắc. Một cái lỗ thật lớn hình thành trên trần Địa Thất thông thẳng với bầu trời đỏ rực ở phía trên.



Ở Ma Giới bầu trời không xanh giống như ở Nhân Giới, nó luôn có một màu đỏ rực u ám. Tuy vậy hôm nay còn là ngày khá đẹp trời mới có thể có được màu sắc này. Bình thường, Ma Giới luôn ở trong vẻ u ám và không gian luôn như một bức ảnh đen trắng. Thậm trí còn rất khó nhìn nữa.



Ở trên cái lỗ lớn kia, bầu trời đỏ rực từ từ bị che lấp bởi khuôn mặt dữ tợn của tên thủ lĩnh. Những con dòi bọ rơi dụng lả tả xuống gần chạm vào khuôn mặt Võ Thanh đã bị nướng cháy và biến mất.



“Grừ… Nhân loại, chết đi”.



“Ầm, ầm, ầm…”.



Thân mình to lớn của tên thủ lĩnh từ từ hạ xuống, khiến những viên đá to lớn bên cạnh cái lỗ kia liền mau chóng bị nứt vỡ vì thân mình to quá cỡ của hắn.



Luồng khí đen u ám bay ra từ thân mình tên thủ lĩnh Quỷ tộc tràn ngập đậm đặc khắp Địa Thất.



“Ù ù ù… Crắc… rầm..”.



Khí đen lưu động ngày càng nhanh hơn tạo nên những tiếng động to lớn như bão lốc. Tên thủ lĩnh nắm bàn tay lại đến crắc một cái. Hắn đưa ánh mắt nhìn Võ Thanh, tuy nhiên lại không có động thủ ngay. Thân mình sáng chói của Võ Thanh lúc này làm hắn rất khó chịu. Một phần vì hắn là thành phần thuộc Ma Giới nên rất ghét ánh sáng, một phần là vì thứ ánh sáng kia tỏa ra khiến cho hắn cảm thấy có một cỗ uy hiếp rất lớn.