Biết Vị Ký

Chương 112 : Bí phương

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


“Vậy là tốt rồi, ta quay về chỗ ta đây” Tô Tiểu Thư mỉm cười rời đi, tươi cười trên mặt có chút mất tự nhiên



Lâm Tiểu Trúc thở dài một hơi.



Tình ý của Tô Tiểu Thư nàng không tin Hạ Sơn không cảm giác được, tuy

tính của hắn trầm mặc ít lời nhưng là người rất tỉ mỉ. Hắn cái gì cũng

không nói, không có nghĩa là trong lòng không biết. Có điều Lâm Tiểu

Trúc không biết, hắn đối với Tô Tiểu Thư hờ hững mà lại quan tâm mình

hết mực, là muốn thông qua đó để cự tuyệt Tô Tiểu Thư hay là có ý gì

khác với nàng hoặc chỉ là sự quan tâm của huynh trưởng dành cho muội

muội.



Nhưng Hạ Sơn không nói, nàng cũng không tiện hỏi, để tự

Tô Tiểu Thư cảm nhận được và rời xa Hạ Sơn lại sợ hắn thật sự dùng thân

phận ca ca quan tâm nàng, làm tổn thương tâm của hắn. Hai người, một

người giống như tỷ tỷ, một người giống như ca ca, nàng đều không muốn ai bị tổn thương. Cho nên đối với chuyện này, nàng vẫn luôn trầm mặc, cái

gì cũng không nói, cái gì cũng không làm, chỉ tận lực để không ở riêng

với Hạ Sơn một chỗ. Dù thế, Tô Tiểu Thư vẫn ở trước mặt nàng ngày càng

trầm mặc, ngày càng mất tự nhiên.



Tình cảm tỷ muội suốt ba năm

chẳng lẽ lại thay đổi vì một nam nhân ? nhớ tới mấy cuốn tiểu thuyết

ngôn tình đã đọc ở kiếp trước, nguyên nhân xuyên qua phần lớn là thấy

chồng hay bạn trai ở cùng một chỗ với bạn thân của mình, do đó mà chết,

xuyên đến cổ đại. Lâm Tiểu Trúc lại thở dài một hơi, lắc lắc đầu. Tình

huống cẩu huyết như vậy vĩnh viễn không thể xảy ra với nàng, Tô Tiểu Thư với Hạ Sơn thế nào là chuyện của hai người, mà nàng đối với Hạ Sơn chỉ

có tình cảm huynh muội, không có tình yêu nam nữ.



Có lẽ, kết

quả như vậy đối với Tô Tiểu Thư cũng không phải là chuyện xấu. Dù sao,

sơn trang cũng không phải là nơi thích hợp để yêu đương



“Đã xong chưa ? Mã giáo tập đã bắt đầu kiểm tra” một lát sau đã thấy Hạ Sơn lại đến



“Tốt lắm.” Lâm Tiểu Trúc quay đầu, cười nói” đợi Mã giáo tập kiểm tra xong của các ngươi thì ta cũng xong”



“Vậy là tốt rồi.” Hạ Sơn gật đầu, do dự ở cửa hồi lâu, cho đến khi


Bất

đắc dĩ nhìn Mã giáo tập vội vã bỏ đi, Chu Ngọc Xuân quay đầu, áy náy

nói” thực xin lỗi, Lâm Tiểu Trúc, vì ta mà ngươi phải nói ra bí quyết

của mình”



“Không có gì, cho dù không có chuyện của ngươi, Mã

giáo tập cũng sẽ tìm mọi cách để biết được bí quyết, đến khi nào ta nói

ra mới chịu bỏ qua” Lâm Tiểu Trúc an ủi



“Nhưng nếu không phải

vì giúp ta, ngươi nhất định sẽ không dùng đến bí quyết này” Chu Ngọc

Xuân vẫn không hết áy náy. Mỗi lần Lâm Tiểu Trúc bị ba vị giáo tập lấy

bí phương đi, đều than thở mấy ngày, nàng biết những bí phương này rất

quan trọng với Lâm Tiểu Trúc.



Lâm Tiểu Trúc thở dài một hơi. Đó là tự nhiên. Vị giác của ba vị giáo tập cũng không phải bình thường,

món ăn nàng làm ra hơi khác biệt một chút là đã bị bọn họ bắt ép, lợi

dụ, tìm đủ mọi cách để lấy được bí phương cho bằng được. Vì thế sau này

nàng không dám thể hiện. Những bí quyết này đều do nàng học được từ

tivi, sách, mạng. . . ở kiếp trước, còn có từ quyển sách mà lão gia tử

để lại cho nàng. Chúng không những quý mà còn là phương tiện để nàng

chuộc thân nha.



Viên Thiên Dã đáng hận, từ sau lần được thưởng

tám mươi lượng bạc tới giờ, nàng không còn được thưởng gì nữa. Đường

Viễn Ninh cũng vậy, mặc kệ nàng biểu hiện thế nào, không biết có phải

hắn bị Viên Thiên Dã uy hiếp hay không mà đồ thưởng cũng chỉ là thức ăn, một văn tiền cũng không có, làm nàng vừa tức vừa bất đắc dĩ.



“Nhưng lần sau ngươi làm việc phải cẩn thận hơn, có đi nhà vệ sinh cũng

nên nhờ Tô Tiểu Thư coi lửa giùm. Làm việc không thể bất cẩn như thế, về sau nếu làm đầu bếp thật thì sẽ thế nào?” nàng không muốn trách cứ

nhưng vẫn phải có mấy lời cảnh báo. Chu Ngọc Xuân này tính tình xúc

động, sau này thế nào cũng chọc phải phiền toái lớn



“Ừ, ta lần sau nhất định cẩn thận.” Chu Ngọc Xuân thật ra không ý thức được sai lầm của mình lắm, cho nên đâu lại vào đấy.