Biết Vị Ký
Chương 113 : Mặt lạnh
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
CHƯƠNG 113 : MẶT LẠNH
“Ngày kia tham gia thi đấu thức ăn, Tiểu Trúc ngươi chuẩn bị thế nào rồi” Chu Ngọc Xuân vô tư hỏi
Lâm Tiểu Trúc thấy nàng không hề lo lắng cho cuộc thi sắp tới thì thấy
lo thay cho nàng” ngươi vẫn nên tập trung chuyện của mình đi, đừng quá
quan tâm tới ta. Được rồi, chúng ta mau về đi, sắp tới giờ ăn cơm rồi”
Thấy Lâm Tiểu Trúc không muốn nói, Chu Ngọc Xuân cũng không hỏi thêm mà chuyển sang đề tài khác” ta muốn nói mấy món mà ta đã chuẩn bị cho
ngươi nghe, ngươi góp ý thêm cho ta” . Nói xong liền liệt kê vài món ăn, Lâm Tiểu Trúc liền dựa theo sở trường và khuyết điểm của nàng mà phân
tích.
Chu Ngọc Xuân cảm kích vô cùng, do dự hồi lâu mới căm
giận nói” Tiểu Trúc, không phải ta nói xấu sau lưng người khác nhưng mà
Hạ Sơn vốn là người cùng thôn với người, nhìn thì như là đối với ngươi
rất tốt. Nhưng thời gian qua, ta thấy hắn ngoại trừ lúc ăn cơm đều ở
trong phòng bếp nhỏ của mình, dường như đang luyện tập. Nhìn hắn như vậy nhất định là muốn lấy đệ nhất danh rồi. Hắn không nghĩ lại xem, bình
thường nếu không có ngươi chiếu cố và chỉ dẫn, hắn có được thành tích
như hôm nay sao? có thể xếp thứ hai, thứ ba trong lớp sao? Tới lúc quan
trọng, không chịu tận tâm giúp ngươi, để ngươi đạt được đệ nhất danh,
ngược lại còn muốn tranh với ngươi. Người này cũng quá tệ đi”
“Vậy sao?” Lâm Tiểu Trúc có chút kinh ngạc, lại nhớ tới những lời Hạ Sơn đã nói với nàng, liền biết hắn muốn đạt được đệ nhất danh là có mục
đích, thở dài nói” đã thi đấu thì phải có cạnh tanh, nếu danh hiệu đệ
nhất là do người khác tặng cho ta thì có ý nghĩa gì nữa. Nếu ngươi có
năng lực, ta cũng không ngại ngươi cạnh tranh với ta nha”
“Tuy
nói vậy nhưng làm người phải biết nhớ ơn chứ. Hạ Sơn được ngươi giúp rất nhiều, hắn lại đối nghịch với ngươi, ta nhìn không quen lắm. Dù sao,
mặc kệ ta có năng lực hay không, ta cũng sẽ không tranh với ngươi” Chu
Ngọc Xuân chân thành nói” đã có Ngô Bình Cường giờ lại thêm Hạ Sơn, tuy
rằng ngươi lợi hại nhưng cũng không thể khinh thường bọn họ, danh hiệu
đệ nhất không được để bọn họ đoạt đi”
“Yên tâm đi, ta sẽ chú ý” Lâm Tiểu Trúc vỗ vỗ bả vai nàng, mày nhíu lại, hai mắt yên tĩnh. Từ sau cuộc thi lần đó, Ngô Bình Cường liền vùi đầu khổ luyện, hơn nữa cũng là người thông minh nên trải qua mấy trận đấu sau đó, đều có biểu hiện
xuất sắc, trở thành đối thủ lớn nhất của nàng. Còn Hạ Sơn, cũng có thiên phú lại được Lâm Tiểu Trúc thường xuyên chỉ dẫn nên thành tích ngày
càng khá. Nếu không phải do nàng có bí quyết, chỉ dựa vào kiến thức các
giáo tập dạy thì chưa chắc nàng đã vượt qua được bọn họ.
Trận
đấu sắp tới, Tần quản sự đã tuyên bố sẽ chia đấu vòng loại sau đó là bán kết, chỉ tính thành tích cá nhân, không liên quan tới cả tổ. Vòng loại
chỉ chọn ba người, bán kết chỉ có một người. Người đạt danh hiệu đệ
nhất, có thể đưa ra yêu cầu như Hạ Sơn nói. Đề mục thi đấu vòng loại đã
công bố ngày hôm qua, làm một món ăn chính và một món canh.
đẹp nhất chính là dầu vừng, cứ phiêu tán trong không gian, như có như
không, như cố ý lại vô tình, làm cho người ta say mê, muốn dừng mà không được.
“Lâm Tiểu Trúc. . .” nuốt xong một miếng mặt lạnh, Viên
Thiên Dã nhìn người đang đứng bên cạnh đang muốn nhìn xem mình phản ứng
thế nào
“Ân? Công tử, không hợp khẩu vị sao?” Thấy hắn biểu
tình khác thường, Lâm Tiểu Trúc kinh ngạc hỏi, món mặt lạnh này, cô giáo của nàng làm từng nổi tiếng khắp Thượng Hải nha, ăn vào nhẹ nhàng,
khoan khoái, theo lý Viên Thiên Dã phải thích mới đúng chứ
“Không phải, hương vị rất tốt.” Viên Thiên Dã kiềm lại ý định muốn nói” làm nhiều không ? ngươi cùng Viên Thập ăn luôn đi”
“Dạ” khó có lúc Viên Thiên Dã không soi mói, còn khen mình, Lâm Tiểu
Trúc rất cao hứng. Nàng vẫn đứng yên, chớp mắt nhìn Viên Thiên Dã hỏi”
công tử, có phải thích mặt lạnh này hay không ?”
“Ân” Viên Thiên Dã vừa trả lời, vừa gắp một miếng mì cho vào miệng
“Công tử, ngày kia, ngươi là người bình phán sao ?”
Viên Thiên Dã không trả lời, chậm rãi nuốt một miếng mặt lạnh rồi mới
đưa mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc hỏi” sao ? ngươi lại muốn tính toán gì ?”
“Người xem, trời nóng như vậy còn nấm mấy loại thức ăn nóng hầm hập nữa thì thật khó chịu nha, nếu món chính ta làm là mặt lạnh này, đến lúc
đó, ngài ăn có còn thấy ngon nữa không ?”
“Cảm giác lúc đó thế nào, tới lúc đó mới biết, giờ sao mà trả lời” Viên Thiên Dã mỉm cười
đáp, lại gắp một miếng mặt lạnh cho vào miệng
“Nói ra sẽ chết
sao ? quỷ hẹp hòi” Lâm Tiểu Trúc trừng mắt nhìn Viên Thiên Dã, oán thầm
trong lòng, làm một cái mặt quỷ sau lưng hắn, rồi vung tay ra hiệu với
Viên Thập đi ra ngoài ăn mặt lạnh. Làm đủ thứ chuyện, mệt chết đi được,
có chút phúc lợi như vậy, nàng nhất định sẽ tận dụng.
Liếc thấy nàng làm mặt quỷ, Viên Thiên Dã nuốt xong miếng mặt lạnh, nhìn theo
bóng dáng nàng, chậm rãi nói” đúng rồi, Lâm Tiểu Trúc, thời gian này
ngươi ăn cái gì,sao ta thấy ngươi có vẻ mập ra”
Nhìn bóng dáng mảnh mai xinh đẹp phía trước đột nhiên lảo đảo, khóe miệng hắn liền hơi cong lên. Mùi tương vừng vẫn còn vương vấn trong khoang miệng nhưng nhớ tới Lâm Tiểu Trúc không nhớ rõ thời gian hắn xuất môn, tươi cười trên
mặt liền mất đi.