Biết Vị Ký
Chương 117 : Cướp đoạt
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
Đã hạ quyết tâm, Lâm Tiểu Trúc liền tập trung hơn nhưng nàng không
giống những người khác, chỉ còn có một ngày là thi đấu lại vùi đầu luyện tập. Nàng chỉ ngồi yên, suy nghĩ xem nên chọn món nào để làm món chính, thức ăn và món canh để thi đấu ; nên chọn loại nguyên liệu nấu ăn nào
để phát huy sở trường của mình mà làm ra món ăn ngon nhất.
Bát
ca Oa Oa vẫn được nuôi ở chỗ Viên Thiên Dã, nhưng với sự đề nghị của Lâm Tiểu Trúc, mùa đông qua đi liền cho nó tự do. Nhưng Oa oa được đưa về
khi còn nhỏ, được nuôi mấy tháng, đã quen với cuộ sống an nhàn nên không chịu bay đi, trở thành thú cưng được nuôi dưỡng. Bình thường nó cũng tự mình tìm kiếm thức ăn nhưng chủ yếu vẫn là Lâm Tiểu Trúc một ngày ba
bữa hầu hạ nó.
Sáng sớm, khi Lâm Tiểu Trúc đi cho Oa Oa ăn,
không nhìn thấy Viên Thiên Dã, giữa trưa lại đến thì thấy hắn đang cầm
cơm rang trứng gà cho Oa Oa ăn. Lúc này nàng không muốn gặp hắn nên lặng lẽ lui lại, nào ngờ Viên Thiên Dã như có mắt ở sau lưng hỏi” ngươi tới
rồi ?”
Lâm Tiểu Trúc đành phải lên tiếng” công tử”
Oa Oa nghe được thanh âm của nàng liền ngẩng đầu lên nhìn rồi bay đến
đậu trên vai nàng, hô to” Tiểu Trúc, Tiểu Trúc” còn lấy lòng vươn mỏ mổ
mổ lên tóc nàng
“Ngươi dính đầy đồ ăn, đừng bôi lên người ta,
bẩn chết đi được” Lâm Tiểu Trúc không chút cảm kích, đưa tay bắt nó đặt
trước máng thức ăn
“Tiểu Trúc, trứng thối, trứng thối.” hảo tâm không được báo đáp, Oa Oa tức giận đập cánh làm cho tro bụi bay đầy lên rồi mới thỏa mãn tiếp tục ăn cơm rang trứng gà cũng đầy tro bụi của
mình.
“Ngươi đúng là ngu ngốc mà” Lâm Tiểu Trúc vừa tức vừa buồn cười, xoa đầu nó mắng.
“Ngu ngốc, trứng thối; ngu ngốc, trứng thối. . .” Oa Oa ngừng ăn, không ngừng lặp lại hai từ này, còn nghiêng cái đầu nhỏ như suy nghĩ xem hai
cái” trứng” này có liên qua gì không. Lặp được hai lần, nhìn chằm chằm
thức ăn của mình, bỗng phát hiện ra từ mới” trứng gà”
Viên Thiên Dã thì thấy buồn cười, lại cố ý gây rồi” ngươi, hỗn đản này, đản cút cho ta”
Oa Oa không hiểu mô tê gì, nghe đến hôn mê, mở to mắt nhìn Viên Thiên
đặc biệt, cho dù là người bốc thăm cuối cùng thì bột mì khẳng định vẫn
luôn có, tương vừng, dấm. . . cũng sẽ không thiếu. Ta lo hắn có thể dựa
vào món này mà xếp hạng nhất trong món chính nha”
Lâm Tiểu Trúc trầm mặt gật đầu” ta đã biết, ta sẽ chú ý”
Thấy Lâm Tiểu Trúc không hề lộ vẻ bối rối giống như đã có tính toán,
Chu Ngọc Xuân luôn tin tưởng nàng liền yên lòng, tươi cười nói” vậy Tiểu Trúc cứ chuẩn bị cho tốt, ta tin món ăn ngươi làm ra sẽ ngon hơn bọn họ nhiều. Ta cũng phải đi chuẩn bị phần thi của mình đây. Ta đi nha”
“Cảm ơn, Ngọc Xuân.” Lâm Tiểu Trúc tiễn nàng ra cửa, theo kế hoạch ban
đầu, khóa cửa lại rồi đi về viện, vừa đi vừa suy nghĩ tin tức Chu Ngọc
Xuân vừa mới cung cấp.
Hạ Sơn làm món kiều nhĩ, tức bánh trẻo
thời hiện đại, trong bối cảnh hiện nay cũng thật đặc biệt, đây cũng là
do hắn dựa vào tài trí của mình mà nghĩ ra được, dù thua hắn, nàng cũng
tâm phục khẩu phục.
Nhưng còn Ngô Bình Cường, nếu ngày mai hắn
rút thăm trước nàng, lấy đi hết tương vừng vốn đã không nhiều lắm, làm
món mì lạnh thì đúng là không thể xem thường. Đúng như lời Chu Ngọc Xuân nói, ngày hè nóng bức, ăn một chén mì lạnh có vẻ hợp với khẩu vị của
giám khảo, nếu nàng không có sự chuẩn bị, tuyệt đối không vượt qua hắn
được.
Tối hôm qua nàng đã thể hiện rồi. Món mì lạnh này là sự
kết hợp hoàn hảo giữa dầu vừng và dấm chua, thêm một phần hay thiếu một
chút, hương vị cũng sẽ khác biệt. Dựa vào trình độ của Ngô Thái Vân, dựa vào vị giác có khả năng của nàng, tối qua lại vội vội vàng vàng nếm thử lại kể lại cho Ngô Bình Cường nghe, nếu hắn muốn làm ra mì lạnh chính
tông thì không dễ chút nào. Quan trọng hơn là Viên Thiên Dã đã được
thưởng thức hương vị chính tông, hơn nữa hắn còn biết được nàng là người đầu tiên sáng chế ra. Ngô Bình Cường dù làm ra được thì điểm sáng tạo
cũng sẽ không cao
Biết vậy, sao Ngô Bình Cường còn lựa chọn mì
lạnh ? chẳng lẽ hắn cho rằng hắn mới là người sáng chế ra mà nàng là kẻ
sao chép ý tưởng ?