Biết Vị Ký
Chương 118 : Rút thăm
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
Nghĩ tới chuyện vừa rồi mình không dám nói chuyện tối qua với Chu Ngọc
Xuân, Lâm Tiểu Trúc liền hiểu rõ. Xem ra huynh muội Ngô gia cho rằng dù
là nàng hay Viên Thiên Dã cũng đều không muốn nói ra chuyện tối qua,
phải ngậm bồ hòn cho nên mới dám cảm gan thay đào đổi mận như thế.
Nhưng mà Viên Thiên Dã chính là hoàng đế ở trong sơn trang này, Ngô
Bình Cường dùng cách đó đạt được đệ nhất danh, không sợ mất đi thánh tâm hay sao ? không được lòng chủ tử thì dù có được một trăm lần đệ nhất
danh cũng đâu có lợi ích gì.
Xem ra, món mì lạnh này, nếu không không phải Ngô Thái Vân vì trả đũa nàng mà không nói thật với Ngô Bình
Cường thì chỉ là hư chiêu mà thôi, tung tin giả để làm nàng loạn tâm.
Nghĩ tới đây, Lâm Tiểu Trúc mỉm cười lạnh lùng.
“Lâm Tiểu Trúc, ngươi đi đâu vậy ? sao không luyện tập” phía sau vang lên thanh âm của Tô Tiểu Thư.
Lâm Tiểu Trúc xoay người, có chút phức tạp nhìn nàng. Nhớ ngày nào, Tô
Tiểu Thư luôn suy nghĩ cho nàng, bất kỳ việc gì cũng nghĩ tới nàng trước tiên nhưng bây giờ người chủ động đi tìm hiểu tin tức, toàn tâm toàn ý
quan tâm nàng lại là Chu Ngọc Xuân, còn Tô Tiểu Thư dường như ngày càng
xa cách nàng.
Có cần phải dùng một món ăn để thử nàng, xem nàng có nói cho Hạ Sơn biết không ?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Lâm Tiểu Trúc đã từ bỏ. Không thử,
còn có thể lừa mình dối người, thử, nhất định sẽ bị thương tâm. Nữ nhân
đang yêu, trong mắt đâu có gì quan trọng hơn tình yêu.
“Ta hơi bị đau đầu, muốn về phòng nằm nghỉ một lát” nàng mỉm cười đáp.
Tô Tiểu Thư liền chạy tới, đưa tay sờ trán nàng” sao lại không thoải mái”
“Bị bệnh làm biếng nha, chỉ muốn ngủ thôi” Lâm Tiểu Trúc cười đáp, tránh khỏi tay Tô Tiểu Thư, vẫy tay rời đi.
“Tiểu Trúc” Tô Tiểu Thư gọi nàng lại.
“Chuyện gì?” Lâm Tiểu Trúc dừng chân, xoay người, lẳng lặng nhìn Tô Tiểu Thư.
Tô Tiểu Thư bị nàng nhìn như vậy, theo bản năng liền né tránh ánh mắt
của Tô Tiểu Trúc, nhưng rất nhanh đã trấn định lại, tươi cười quan tâm
hòi” ngươi đã xác định làm món nào chưa ? tuy rằng ngươi có nhiều bí
phương, thường có nhiều sáng tạo nhưng vẫn nên chăm chỉ luyện tập một
chút mới tốt”
“Cũng phải rút thăm để quyết định nguyên liệu
nấu ăn mà, lấy được nguyên liệu gì thì nấu món đó thôi. Bây giờ luyện
tập, tới đó không có nguyên liệu nấu ăn, chẳng phải là phí công sao ?”
“Có mặt” biểu tình của Ngô Bình Cường khẩn trương hơn Hạ Sơn nhiều, thò tay vào túi bố, lục lọi hồi lâu mới rút ra cây thăm, sắc mặt vui mừng
nhìn Du giáo tập, lại quay đầu nói với Ngô Thái Vân” Thái Vân, ta số ba”
Chu Ngọc Xuân nghe được liền trừng mắt, mấy số thứ tự trước
đều bị rút hết rồi, nàng và Lâm Tiểu Trúc còn chưa tới lượt nha, nhịn
không được mà mắng” thế đạo gì vậy trời ? người xấu lại bốc được thăm
tốt, thật sự là trời không có mắt mà”
Ngô Thái Vân đang vui
vẻ, liếc nhìn Lâm Tiểu Trúc, thu hồi sắc mặt vui mừng. Tuy ca ca rút
được số thứ ba nhưng thứ nhất và thứ hai còn chưa có ai bốc được. Theo
nàng đoán, Lâm Tiểu Trúc sẽ rút được số một, nếu vậy thì ca ca dù có rút được số thứ hai cũng vô dụng.
Tiến trình rút thăm vẫn tiếp tục mà mãi vẫn chưa tới phiên Lâm Tiểu Trúc, cho đến khi mọi người đã rút
gần xong, Tần quản sự mới gọi” Lâm Tiểu Trúc”
“Còn lại thăm số bốn, mười và mười hai. Lâm Tiểu Trúc, cố lên, nhất định phải rút được
thăm số bốn nha” Chu Ngọc Xuân cổ vũ cho nàng.
Lâm Tiểu Trúc
mỉm cười với nàng rồi đi lên phía trước, không chút do dự thò tay vào
túi, rút một thẻ trúc ra, nhìn thấy thì là mười hai. Trong lòng thở dài, đưa cho Du giáo tập.
Du giáo tập nhìn thoáng qua thẻ trúc, có
chút tiếc nuối, an ủi nàng” không sao, giáo tập tin ngươi, dù dạng
nguyên liệu nấu ăn nào cũng có thể làm ra món ăn ngon”
Bên
trong còn ba thẻ trúc, nàng lại bốc trúng số mười hai, là do số mình
xui, không liên quan tới ai. Yêu cầu của nàng cũng đã đề cập với Viên
Thiên Dã, cũn không liên quan tới đệ nhất danh cho nên bốc được số mười
hai cũng không quá buồn. Ngày mai nấu cơm, còn phải bốc thăm lần nữa,
hươu chết về tay ai còn chưa biết đầu.
Hai người còn lại cũng
rất nhanh đã bốc thăm xong, Tần giáo tập liền đọc tên, từng người tiến
lên nhận nguyện liệu nấu ăn. Ngô Bình Cường và Hạ Sơn theo thứ tự của
mình, đương nhiên là lấy được nguyên liệu nấu ăn vừa lòng. Đến phiên Lâm Tiểu Trúc, đúng như nàng đoán, mỗi loại nguyên liệu nấu ăn cũng không
nhiều lắm, lúc này bột mì đã không còn, dưa chuột hay đậu nha dùng để
làm mì lạnh cũng không có, chỉ còn lại một ít gạo, thêm một ít tinh bột
dùng để nấu ghém với gạo.
Đậu xanh không có, nàng liền hạ tiêu
chuẩn, khoai lang cũng được vậy, lại lục lọi trong đống nguyên liệu,
chọn ra được chút tương, hành tỏi. . . bỏ lên khay, mang ra ngoài.