Biết Vị Ký

Chương 177 : Chờ mong

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Lâm cô nương sẽ làm thơ ?” những lời của Đường Viễn Ninh đã lọt vào tai mấy người ở gần bên, Thẩm Tử Dực từ bên cạnh đi tới, vừa cười nói, vừa bất động thanh sắc đánh giá Lâm Tiểu Trúc, trong lòng có vô số nghi vấn và tò mò.



Vừa rồi khi nhìn thấy khối ngọc bài kia, hắn suýt nữa thì nhảy dựng. Khi hắn ra ngoài du ngoạn, phụ hoàng từng cho hắn xem bức vẽ ngọc bài, bảo hắn gặp được người giữ ngọc bài thì phải cung kính có thêm, đối đãi không được chậm trễ, càng không thể đắc tội.



Lúc đó hắn còn ngu ngốc hỏi, Hoàng thượng hoàng thì đã sao ? hắn không thể can thiệp vào nội chính của quốc gia khác, không thể thay đổi địa vị quốc vương các nước, chằng qua chỉ có quân đội để duy trì mà thôi, nếu hắn không làm chuyện thương thiên hại lý thì không cần phải để ý làm gì.



Nam Việt vương sắc mặt liền biến, cười khổ nói” khi ta còn trẻ từng làm ra chuyện hồ đồ, đắc tội với Thánh thượng, từ lúc đó ta mới biết hắn đáng sợ thế nào. Người của hắn xuất thần nhập quỷ, ngươi làm gì hắn đều biết. Hắn muốn cho ngươi biến mất trên đời này mà thần không biết quỷ không hay thì dễ như trở bàn tay, cho dù ngươi là hoàng đế, hắn muốn trừng phạt một người thì thủ đoạn không phải tầm thường. Chẳng qua trước giờ Thánh thượng luôn là người chính trực lại tuân thủ quy củ, hiếm khi vận dụng các thủ đoạn, cho nên mới không ai biết mà thôi. Mà người giữ khối ngọc bài này, nếu không phải là bản thân Thánh thượng thì là người hắn muốn bảo vệ, chẳng khác nào con cháu của hắn. Thánh thượng lại là người cực kỳ bao che khuyết điểm, một khi động vào người của hắn thì không có trái cây ngon để ăn đâu”



Phụ hoàng đã dặn dò như vậy, cho nên khi nhìn thấy ngọc bài trên cổ Lâm Tiểu Trúc, hắn mới giật mình kinh hãi. Phản ứng đầu tiên là dùng đại lễ nhưng rất nhanh đã nhận ra, tiểu cô nương này không phải là Hiên Viên thánh thượng, hơn nữa Lâm Tiểu Trúc cũng đã nhắc nhở hắn không nên lộ ra.



Lúc này, trong lòng hắn có vô số nghi vấn : sao Lâm Tiểu Trúc lại có được ngọc bài ? quan hệ của nàng với Hiên Viên thánh thượng là thế nào ? có sâu xa sâu đậm hay không ? Viên Thiên Dã có biết nàng có khối ngọc bài này hay không ?



Nhưng dù thế nào, hắn cũng hiểu được không thể đắc tội Lâm Tiểu Trúc, cho nên hắn mới mời nàng đến, cũng tập trung phân nửa tâm tư trên người nàng. Nhưng thấy nàng vẫn thản nhiên, làm như không có việc gì, nên hắn cũng không có nhiệt tình chiêu đãi.



Lâm Tiểu Trúc đang tính nói vài câu khiêm tốn, đã nghe phía sau truyền lên tiếng kinh hô của Uyển Hoa quận chúa” làm thơ ? Lâm Tiểu Trúc cô nương biết làm thơ ?” ngay sau đó nàng đã đi đến, đứng bên cạnh Thẩm Tử Dực.




Mọi người quay đầu, kinh ngạc nhìn Viên Thiên Dã.



Viên Thiên Dã lại nhìn Lâm Tiểu Trúc, ánh mắt cổ vũ.



Bình thường hắn rất ít khi tham gia loại yến hội nhàm chán này, càng không muốn ở nơi này làm thơ để mua vui cho người khác. Nhưng hắn kiêu ngạo từ trong xương nên ở những lúc có thể biểu hiện tài hoa cũng sẽ không chối từ. Lần này, tuy hắn lấy thân phận bình dân tới tham gia yến hội nhưng không ai dám ở trước mặt hắn bàn luận vấn đề thân phận, ngay cả Uyển Hoa quận chúa cũng không dám. Cho nên hắn cũng không muốn hạ thấp Lâm Tiểu Trúc. Trong mắt hắn, những nữ tử nơi này tuy xuất thân cao quý, có tài đi chăng nữa thì vẫn không sánh bằng trí tuệ của Lâm Tiểu Trúc.



Làm thơ thì có gì khó ? Hắn chỉ giảng qua quy tắc một lần, nàng đã có thể đi năm bước làm một bài thơ, còn là bài thơ hay.



“Công tử.” Lâm Tiểu Trúc kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt Viên Thiên Dã bỗng nhiên hiểu được ý của hắn, hào khí đột nhiên ập đến” nếu công tử đã phân phó, vậy Tiểu Trúc xin làm một bài thơ”



Mọi người đều mừng rỡ. Đương nhiên tâm tình lại hoàn toàn khác nhau.



Uyển Hoa quận chúa vui vì có thể nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc bị bêu xấu, tâm nguyện đạt thành. Thẩm Tử Dực cảm thấy có thể hiếu biết về Lâm Tiểu Trúc nhiều hơn, dù sao thơ là từ tâm sinh, có thể hiển lộ tài hoa và tính cách của một người. Đường Viễn Ninh thì lại chờ mong Lâm Tiểu Trúc trở nên nổi tiếng, làm cho mọi người khuynh đảo vì tài hoa của nàng cũng là một cái tát vang dội đối với Uyển Hoa quận chúa. Viên Thiên Dã lại có tâm tình như đem trân bảo nhà mình giới thiệu với mọi người, chuẩn bị chia sẻ với bọn họ tâm đắc của mình. Chỉ có vợ chồng Đan dương công chúa là chờ mong nhiều hơn. Bọn họ biết Viên Thiên Dã không phải là người nói năng tùy tiện, nếu hắn đã bảo Lâm Tiểu Trúc làm thơ thì chắc hẳn nàng ở phương diện này cũng rất có tài.