Biết Vị Ký

Chương 283 : La gia

Ngày đăng: 09:34 18/04/20


“Giá chắc cao lắm ?” La chưởng quỹ nhìn cái tráp, âm thầm tán thưởng, thầm nghĩ mình có nên đặt mấy cái như vậy để đựng điểm tâm.



“Một hộp rau ngâm như thế này bán hai lượng bạc” Tôn Hạo nói



La chưởng quỹ gật đầu. Hai lượng bạc cũng không quá mặc, nếu hắn muốn tặng lễ, nhất định sẽ thích vật như vậy. Xem ra Trần cô nương quả nhiên là cao thủ trong việc buôn bán.



Chạng vạng hôm đó, Lâm Tiểu Trúc quả nhiên bảo Tôn Hạo mang một hộp điểm tâm tới, bên trong vẫn dùng mấy cái đĩa nhỏ, trên viết tên : bánh bà xã, bát tử cao, bánh khúc kỳ, tô ma thơm, gia giác. . . Ở một góc hộp còn có gì đó được bao lại bằng giấy sặc sỡ, nhìn rất giống một con cá vàng, nhìn rất đẹp mắt



La chưởng quỹ cầm lấy một bao giấy đỏ,vừa mở ra hỏi” đây là cái gì ?”



“Cô nương chúng ta nói màu đỏ là hoa quả đường, màu trắng là kẹo đường, màu lục là bạc hà đường, màu vàng là kẹo đậu phộng”



La chưởng quỹ nghe vậy, không kiềm được hiếu kỳ, vội mở ra xem, cho một cái vào miệng, cảm giác vị tươi mát của hoa quả cùng vị ngọt của đường mật không ngừng tươm ra trong miệng.



“Thứ này không tệ” La chưởng quỹ liên tục gật đầu. Thời này cũng có đường mạch nha nhưng không được chế biến thành nhiều loại phong phú như thế này, La chưởng quỹ cảm thấy thứ này nhất định sẽ được tiêu thụ rất mạnh.



Sáng sớm hôm sau, La chưởng quỹ đã đến Bách Vị cư, nói với Lâm Tiểu Trúc, dù là chuyện cửa hàng điểm tâm hay góp vốn vào phường rau ngâm, ông chủ bọn họ đều đồng ý. Nếu Lâm Tiểu Trúc rảnh thì lập tức có thể ký hiệp ước.


Lâm Tiểu Trúc chỉ kinh ngạc thái độ của La chưởng quỹ chứ không có ý phản đối đề nghị của hắn, ngộ biến tòng quyền thôi, ai biết Tần quả phụ sẽ làm ra chuyện gì, chuyển tới La phủ để tránh né cũng là một ý hay. Nàng liền hỏi” vậy La chưởng quỹ tính bố trí cho hạ nhân của ta thế nào ? trong đó có ba người làm điểm tâm, những người khác đều có chỗ hữu dụng riêng, thiếu một người cũng không được”



“Nam hài đều an bài đến các cửa hàng đi, ở cùng các tiểu nhị. Hơn nữa Tần quả phụ chỉ muốn gây phiền toái cho ngươi, đối với bọn họ sẽ không để ý lắm. Nữ hài thì theo cô nương đến nhà ta, như vậy không làm chậm trễ việc chế biến điểm tâm và rau ngâm. Nhà chúng ta tuy gia đạo sa sút nhưng cũng có toàn nhà với mấy phòng ngủ, đủ để an trí cho các nàng”



La chưởng quỹ đã an bài mọi việc thỏa đáng, Lâm Tiểu Trúc liền yên lòng. Tiễn bước La chưởng quỹ liền sai mọi người thu thập hành lý. Một canh giờ sau, La gia quả nhiên phái xe đến, đón Lâm Tiểu Trúc và mấy nữ hài ; nam hài vốn đang ở cửa hàng làm việc, La chưởng quỹ cũng phái người đến thông báo, xử lý gọn gàng. Vì để đảm bảo sự an toàn, đồ đạc trong nhà không bị mất mát, La chưởng quỹ lại phái bốn gia đinh đến canh nhà cho nàng.



Lâm Tiểu Trúc ngồi xe ngựa đến nhà La gia, vừa vào cửa đã thấy một tiểu cô nương mười lăm, mười sáu tuổi tiến lên đón tiếp, ngũ quan có phần giống La chưởng quỹ. Nàng vừa thấy Lâm Tiểu Trúc đã vui mừng hỏi” là Trần cô nương phải không ?”



La chưởng quỹ vừa giới thiệu với Lâm Tiểu Trúc” đây là muội muội ta, Xuân Nhi” , lại nói với muội muội mình” vị này là Trần cô nương”



La Xuân Nhi tiến lên, ôm cánh tay Lâm Tiểu Trúc nói” Trần cô nương, ngươi không biết ta bội phục ngươi thế nào đâu, nghe ca ca ta nói, ngươi rất có năng lực”



“Làm gì có, La cô nương có ca ca thương yêu mới khiến ta hâm mộ a” Lâm Tiểu Trúc cười nói.



“Phụ thân.” Bỗng nhiên một nam hài tử khỏe mạnh, kháu khỉnh từ trong chạy ra, kêu lên với La chưởng quỹ.