Biết Vị Ký
Chương 314 :
Ngày đăng: 09:35 18/04/20
Lâm Tiểu Trúc ngước mắt nhìn thẳng Viên Thiên Dã” đây chẳng qua chỉ là một khối ngọc bài, dù do lão gia tử cấp cũng chẳng qua là hắn muốn thể hiện sự yêu thương quan tâm. Ta cần gì đem ra khoe khoang ? Thẩm Tử Dực biết chỉ do cơ duyên xảo hợp, không phải ta cố ý nói với hắn ?”
“Chẳng qua chỉ là một khối ngọc bài ?” mắt Viên Thiên Dã trầm xuống” khi đó, phụ hoàng và mẫu hậu ta chê ngươi địa vị hèn mọn, buộc ta cưới nữ nhân khác, ngươi biết rõ tâm ý của ta đối với ngươi, biết rõ ta khó xử. Sao không chịu đưa ngọc bài ra ? sao không cho bọn họ biết rõ thân phận ? ngươi có biết khi bọn họ nói ngươi là tiện tỳ, ta khó chịu thế nào không ? ngươi không cho người ta biết khối ngọc bài này, có phải vẫn không tin tưởng ta ? sợ ta biết thân phận của ngươi mới nguyện ý cưới ngươi ?”
“Ngươi khó chịu?” nói tới đây, Lâm Tiểu Trúc tức giận vô cùng” nếu ngươi không lôi kéo ta không buông, còn bắt ta bỏ ra năm ngàn lượng mới cho ta chuộc thân,ta sẽ bị người ta gọi là tiện tỳ sao ?”
Viên Thiên Dã có chút ngượng ngùng” ta không cho ngươi chuộc thân chẳng phải là luyến tiếc ngươi sao ? nếu ngươi sớm hiểu được tâm ý của ta, nguyện ý ở cùng một chỗ với ta, vĩnh viễn không ly khai thì ta đã sớm cho ngươi được tự do rồi”
“Hừ.” Lâm Tiểu Trúc tà nghễ liếc hắn” nói như vậy, ngươi sẽ không quý trọng tình cảm này ?”
“Làm sao có thể?” Viên Thiên Dã phản bác.
Dù hắn không thừa nhận nhưng trong lòng hiểu rõ, Đường Viễn Ninh nói cảm tình của hắn với nàng là cầu mà không thể cũng có chút đạo lý. Nhớ ngày đó, hắn đối với nàng là thích thật tâm thật lòng, nhưng thích này chỉ như tình cảm sơ khai của thiếu niên. Nếu Lâm Tiểu Trúc dễ dàng chấp nhận hắn, có lẽ hắn sẽ không khắc sâu nàng vào tâm khảm như bây giờ. Thứ gì khó có được mới là quý trọng nhất.
Lâm Tiểu Trúc lại nói” hơn nữa, ngươi cảm thấy khi đó ta đưa ngọc bài ra là lựa chọn tốt nhất sao ?” . Khi đó hắn hi vọng phụ mẫu đồng ý cho hắn cười nàng, nhưng vợ chồng Viên Tri Bách và Viên Thác nếu biết nàng có ngọc bài sẽ càng kiên quyết phản đối. Quyền thế của hắn đã ngập trời, bọn họ chèn ép còn không kịp, sao có thể để hắn như hổ thêm cánh.
Viên Thiên Dã cứng họng, oán hận trừng Lâm Tiểu Trúc, sau đó kéo nàng vào lòng, đặt cằm lên đầu nàng, rầu rĩ nói” ngươi giấu ta nhiều năm như vậy, không tin ta, trong lòng ta rất không thoải mái. Ngươi không thể nói vài câu dễ nghe để dỗ ta sao ? còn muốn sát muối lên vết thương của ta”
Lâm Tiểu Trúc cười cười” muốn dễ nghe sao ? vậy ta nói cho ngươi nghe : lão gia tử khi gặp ta ở Yên kinh, từng nói trong số thanh niên tài tuấn của Hiên Viên triều, ngươi là số một. Hắn hi vọng ta có thể gả cho ngươi nhưng lão nhân gia cũng nói tốt nhất đừng để ngươi thấy khối ngọc bài này. Cho dù ta là thân phận nô tỳ hèn mọn mà ngươi cũng nguyện ý cưới ta thì đó mới là chân tình. Cũng vì thế, khi ngươi nói muốn cưới ta, ta mới cảm động, mới động tâm với ngươi. Nếu không, ta sao biết được ngươi thích ta hay là thích khối ngọc bài này ? Cái này chẳng phải giống như ngươi giả tàn phế để thử ta sao ?”
“Xem ra, khi đó lão gia tử đang quan sát ta” Viên Thiên Dã suy nghĩ sâu xa” may mắn không khiến lão nhân gia thất vọng. Nếu hôm nay ta không phát hiện ra khối ngọc bài, ngươi tính khi nào nói cho ta biết ?”
Thì ra trận đấu vẫn giấu kín tin tức, hơn nữa trên giấy chỉ ghi số thứ tự và tên món ăn nên ngay cả giám khảo cũng không biết bọn họ đang thưởng thức món ăn của đầu bếp nào, mãi cho đến khi mười hai đầu bếp lên đài,tiến vào trận đấu cuối cùng, bọn họ mới thấy có hai người rất trẻ, tuổi không quá hai mươi, một người trong số đó còn là nữ.
Ở cổ đại, một đầu bếp muốn học thành tài phải trải qua mấy năm làm học đồ. Nếu sư phụ bận nấu nướng, không có nhiều thời gian để chỉ dạy, bọn họ sẽ chỉ làm những việc lặt vặt. Các học đồ này chỉ có thể làm tạm đế kiếm sống cũng kiếm cơ hội học tập với sư phụ. Cho nên một đấu bếp nếu muốn xuất sư đứng bên thì ít nhất phải trải qua năm, sáu năm là tạp vụ. Mà đứng bếp rồi, cũng cần phải cố gắng mấy năm nữa mới có thể làm đầu bếp tửu lâu. Cứ như vậy, tính ra một đầu bếp có chút tên tuổi cũng phải từ ba mươi tuổi trở lên.
Nữ đầu bếp tuy cũng có vì nhiều nhà giàu đều cần nữ đầu bếp nhưng người nào cũng to béo,ai như Lâm Tiểu Trúc kiều kiều nhược nhược, sợ là cầm muôi cũng không cầm nổi, càng không thể vung đao chứ đừng nói tới nấu cơm. Cho nên sự hiện diện của nàng trên đài đã làm mọi người kinh ngạc không thôi.
Các đầu bếp bị loại thấy mình thua bởi hai tiểu oa nhi, trong đó còn là một nữ tử nhu nhược, cảm giác rất khó chịu, bàn tán càng hăng.
Trung niên nam tử chủ trì cũng không nhiều lời” được rồi, ta tuyên bố, đề mục trận đấu lần này là. . .”
Người dưới đài ngưng thần nín thở lắng nghe.
“Không biết mọi người có biết hay không, Hiên Viên Thánh Thượng của chúng ta trong khoảng thời gian nặng bệnh rất nặng, không có khẩu vị gì. Thái Thượng tìm rát nhiều đầu bếp nhưng không ai khiến lão nhân gia người ăn nhiều thêm mấy miếng. Cho nên đề mục trận đấu lần này là muốn các đầu bếp làm ra món ăn khiến Thánh Thượng hài lòng. Bây giờ, mời mười hai đầu bếp rút thăm, lát nữa dựa theo số thự tự mà đi vào phòng ngủ của Thánh Thượng, mỗi người chỉ có thể hỏi ba vấn đề”
Nói xong, hắn lấy ra mấy cái thăm giấy đặt trước mặt mười hai đầu bếp. Đợi mọi người xem xong số thứ tự của mình, hắn mới nói” mọi người, mời theo ta”
Đề mục cổ quái như thế khiến mọi người quên đi chuyện của Lâm Tiểu Trúc và Hạ Sơn, lại tiếp tục bàn tán.