Biết Vị Ký
Chương 63 : Phân tổ
Ngày đăng: 09:32 18/04/20
”Thái Vân, đến, đến
chỗ ca ca đi” Ngô Bình Cường rất có khí khái nam tử, luôn cho rằng mình
phải chiếu cố tốt cho đường muội, giờ nàng vất vả lắm mới vào được trù
nghệ ban, hắn đương nhiên muốn nàng ở cùng một tổ rồi.
Ngô
Thái Vân đi đến bên cạnh hắn, Ngô Bình Cường nhìn về phía Lâm Tiểu Trúc
rồi nhìn đám nam hài đang tranh nhau ở cùng một tổ với hắn rồi nói “Hạ
Sơn, chúng ta ở cùng một tổ với các nữ hài tử đi”
Lời này vừa ra, mọi người đều sửng sốt.
“Ca, không cần. Các nàng cả ngày khi dễ ta.” Ngô Thái Vân giật nhẹ góc áo
hắn, thanh âm tuy nhỏ nhưng cũng đủ người bên cạnh nghe được.
Ngô Bình Cường nghe được lời này, hơi nhíu mày nhìn thoáng qua Lâm Tiểu
Trúc rồi nói “vậy quên đi” nói xong điểm danh vài người, trong đó đương
nhiên có Hạ Sơn “chúng ta ở cùng một tổ đi”
Hắn muốn rèn sắt ngay khi còn nóng, nhanh chóng chọn xong, nếu còn chậm trễ, không biết
mấy vị giáo tập sẽ có ý tưởng gì nữa. Mã giáo tập vừa rồi bị Dương Vũ
làm tức giận, nếu để cho hắn có cớ phát tác thì nguy.
Hạ Sơn lúc đầu như có chút do dự. Dù sao nam nữ vẫn có khác biệt, dưới cái
nhìn chăm chú của mọi người mà tiến tới chỗ các nữ tử thì không biết sẽ
nghe bàn tán thế nào nữa nhưng nghe Ngô Thái Vân thì hắn không chút chần chờ, nói với Ngô Bình Cường “ta qua bên kia” rồi đi về phía Lâm Tiểu
Trúc.
“Oa, Hạ Sơn hiếm khi lên tiếng lại có dũng khí như vậy, dám chung đội với nhóm con gái nha” có người lên tiếng
Vừa dứt lời đã có người đáp lại “ngươi biết gì chứ? Lâm Tiểu Trúc là người
cùng thôn với Hạ Sơn, nếu ta cũng có đồng hương như vậy, nhất định sẽ ở
cùng tổ với nàng”
“Được rồi, các ngươi mau tạo thành một đội đi, đừng để các giáo tập đợi lâu” Ngô Bình Cường vẫn đảm nhiệm vị trí
đầu tàu như mọi khí, lên tiếng nhắc nhở mọi người.
“Ta thử xem.” Lâm Tiểu Trúc cũng cầm lấy, quả nhiên là rất nặng.
Cầm cây dao nặng trịch khiến Lâm Tiểu Trúc không thể không suy nghĩ cẩn
thận, dù ở nông thôn hay đô thành thì thời cổ đại, thái đao luôn nặng và dày, không biết có phải liên quan tới kỹ thuật luyện kim hay không? Lúc này, nàng rất hoài niệm mấy cái dao bằng inox sắc bén của thời hiện
đại.
Sau thời gian nghỉ ngơi, Mã giáo tập bắt đầu bài dạy.
Đầu tiên hắn cấp cho mỗi người một khu vực sử dụng, một cây dao, một cái thớt gỗ, một miếng đá mài rồi nói “nếu các ngươi là binh lính thì những thứ này chính là vũ khí của các ngươi. Từ giờ trở đi, các ngươi phải
thời thời khắc khắc bảo quản tốt những thứ này, nếu để bị mất hay hư
hỏng sẽ không được phát bổ sung. Hơn nữa, phải nhớ kỹ, những thứ này
không thể mang ra khỏi sân này, sau khi tan học, nếu còn muốn luyện tập
thì chỉ được làm ở đây thôi”
Đảo mắt nhìn mọi người một vòng lại hỏi “có ai ở nhà đã dùng đao cắt qua này nọ chưa? Thử một chút xem”
Mấy đứa nhỏ đều là con nhà quên, cho dù không dùng dao bào thì cũng đã từng cắt qua gì đó, cho nên có rất nhiều người giơ tay lên
“Tốt
lắm. Nếu ai nấy đều biết thì lát nữa ta sẽ phát cho một ít nguyên liệu
nấu ăn, chúng ta bắt đầu trận thi đấu đầu tiên. Ta mặc kệ trong tổ các
ngươi là một người ra tay hay tất cả cùng nhau làm, miễn sao trong một
nén nhang có thể cắt xong những thứ được phát. Không xong thì bị thua,
không kể tổ đó nhiều người hay ít người”
“Mã giáo tập, nếu thắng, có phải tối nay chúng ta sẽ được ăn thức ăn ngài nấu không?” có người lên tiếng
“Đúng, thua thì phải đi quét sân” mã giáo tập nói xong liền sai người mang đến một đống củ cải lớn, thêm mười sáu cái trứng gà còn nóng hôi hổi. Mỗi
người được phân hai củ cải, một cái trứng. Tiếp theo lại phân cho mỗi tổ một miếng thịt heo có trọng lượng giống nhau.
Mỗi tổ cũng
được phân một án đài, mấy thứ này đều được chất đống trên đó. Dao, thớt
của mỗi người cũng được đặt bên cạnh. Người của ba tổ cũng chia theo tổ
rất rõ rang. Mã giáo tập thấy mọi người đã chuẩn bị tốt liền đốt một nén nhang, tuyên bố “bắt đầu”