Biết Vị Ký
Chương 72 : Xin lỗi
Ngày đăng: 09:32 18/04/20
”Làm sao vậy?” Mọi người ngạc nhiên nhìn nàng.
Lâm Tiểu Trúc tuy vẫn luôn là tiêu điểm được mọi người chú ý, trên mặt lúc
nào cũng lộ vẻ tươi cười ngọt ngào nhưng nàng lúc nào cũng an tĩnh trầm
ổn, nếu không có ai chủ động bắt chuyện, nàng chỉ đứng im lắng nghe hoặc là ngắm nhìn cây cỏ, đám chím trong suy nghĩ của mình, hiếm khi để lộ
cảm xúc như bây giờ.
“Có phải ngươi đã nghĩ ra được vấn đề
Mã giáo tập hỏi ngươi hay không? vẫn là Tô Tiểu Thư hiểu nàng nhất, tuy Lâm Tiểu Trúc còn chưa nói cho nàng biết tình hình bữa cơm tối nay,
nhưng nhìn biểu tình của Lâm Tiểu Trúc, nàng cũng đoán được.
“Là cái gì? Là cái gì? Nói nghe chút đi “ được Ngô Thái Vân loan tin nên
mọi người đều biết chuyện Lâm Tiểu Trúc ở trù nghệ ban bị Mã giáo tập
khó dễ, cho nên ai nấy đều rất tò mò.
Lâm Tiểu Trúc liền giả vờ đáng thương “ cũng có chút ý tưởng nhưng không biết có đúng hay
không, nếu không đúng mà đã nói ra chẳng phải là mất mặt lắm hay sao ?
mọi người đừng hỏi nữa có được không ? “
Mọi người thấy vẻ
mặt đáng thương của nàng đều mỉm cười, có người còn nhịn không được mà
nhéo má nàng không hỏi, không hỏi nữa nhưng ngươi nói đi, sao ngươi lại muốn vào trù nghệ ban “
Đây là điều mọi người tò mò nhất.
Trong mắt các nàng, tam ban là phù hợp với nữ hài tử nhất, Chu giáo tập
lại ưu ái Lâm Tiểu Trúc, chủ động thu nhận nàng nhưng Lâm Tiểu Trúc lại
không chần chừ mà cự tuyệt. Mọi người thực nghĩ không ra là vì sao.
“Bởi vì ta thích ăn nha.” Lâm Tiểu Trúc cười hì hì, trả lời cho có lệ rồi
lấy cớ phải tắm rửa mà tránh khỏi chất vấn của mọi người
Có
một số việc, tự mình hiểu là được rồi, không cần nói với người khác.
Chính nàng còn chưa biết lựa chọn của mình là đúng hay sai thì sao phải
làm ảnh hưởng tới người khác ? hơn nữa, các nàng tuy có quan hệ tốt với
nàng nhưng cũng không đến nổi nàng vì các nàng mà đối nghịch với Viên
Thiên Dã.
Lâm Tiểu Trúc nàng còn chưa lo được cho bản thân
sao có tâm tư để ý tới người khác. Năng lực tới đâu thì làm tới đó, đây
là nguyên tắc trước giờ của nàng.
Đi tới phòng tắm, Lâm Tiểu Trúc bỗng nhớ ra tối nay Viên Thiên Dã không có bảo nàng múc nước.
Chẳng lẽ vì nàng đã được vào trù nghệ ban nên không cần múc nước nữa ?
Thanh âm chưa dứt đã thấy Mã giáo tập xuất hiện, làm như không nhìn thấy đám người Lâm Tiểu Trúc mà đi thẳng vào phòng bếp
“Nhanh đi.” Tô Tiểu Thư vội đẩy Lâm Tiểu Trúc. Lâm Tiểu Trúc cũng không nghĩ
nữa, vội bước đi, thừa dịp Mã giáo tập còn chưa tuyên bố bắt đầu buổi
học đã quỳ xuống, dập đầu thật mạnh, lớn tiếng nói “ Mã giáo tập, hôm
qua Tiểu Trúc sai rồi, không nên hiểu lầm tấm lòng dạy học của Mã giáo
tập, tự cho là đúng, nói năng vô lễ, xin Mã giáo tập tha thứ, sau này
tuyệt không dám tái phạm nữa “
Không phải nàng nguyện ý dập
đầu, cái dập đầu này cũng giống như cái bắt tay, chẳng qua là long trọng hơn một chút nhưng muốn biểu đạt sự tôn kính hay nhận lỗi thì không thể không làm. Nhập gia tùy tục thôi.
Mã giáo tập lạnh lùng
nhìn Lâm Tiểu Trúc quỳ trên đất, hồi lâu vẫn không lên tiếng. Lúc này
Lâm Tiểu Trúc đã biết dụng ý của hắn, cũng biết hôm qua mình chống đối
hắn, làm ảnh hưởng tới uy tín của hắn. Nếu hắn không làm vậy thì không
thể lấy lại uy tín. Cho nên nàng quỳ trên đất không nhúc nhích, trong
lòng cũng không có bất mãn.
Không khí có chút ngột ngạt, phòng bếp yên lặng như tờ, một cây châm rớt xuống cũng có thể nghe được tiếng.
Hạ Sơn có chút khẩn trương, đang muốn quỳ xuống cầu tình thì Tô Tiểu Thư
đã kéo tay áo hắn, nhẹ nhàng lắc đầu. Lâm Tiểu Trúc đã dặn trước rồi, dù thế nào cũng không được cầu xin giúp nàng.
Hồi lâu Mã giáo
tập mới mở miệng, thanh âm lạnh như băng “ ta là tiểu nhân lòng dạ hẹp
hòi, sao có thể nhận nổi lời xin lỗi của ngươi ? mau đứng lên, đi ra
ngoài “ nói xong liền xoay người
“ Tiểu Trúc biết, Mã giáo
tập đưa ra đề mục kiểm tra Tiểu Trúc cũng không phải muốn Tiểu Trúc khó
xử mà chỉ để Tiểu Trúc biết không được tự cho là đúng, đừng nghĩ cái gì
mình cũng biết “ Lâm Tiểu Trúc biết hắn muốn nàng nói những lời này
trước mặt mọi người, nên thành khẩn nhận sai “ giáo tập có nói, suy nghĩ xem thịt kia cắt thế nào thì khi đó mới cho Tiểu Trúc học đao công.
Tiểu Trúc đã nghĩ ra một chút, nhưng chưa biết đúng hay không, xin giáo
tập chỉ điểm thêm “
Mã giáo tập tuy xoay lưng lại nhưng cũng không có đi ra ngoài hay lập tức giảng bài, nghe nàng nói vậy liền lấy
từ cái giỏ trên tường ra một miếng thịt, ném lên thớt. Tuy không nói một câu nhưng ý tứ đã quá rõ ràng, muốn nàng cắt thịt.
Lâm Tiểu Trúc lại dập đầu một cái, đứng lên, rửa tay rồi mới đi đến bên cái
thớt, cầm đao lên nhưng không vội xuống tay mà quay đầu hỏi Mã giáo tập “ không biết giáo tập muốn cắt thịt để nấu món gì ? “