Biết Vị Ký

Chương 8 : Trướng giới

Ngày đăng: 09:32 18/04/20


Lão nhân râu dê thấy

ăn xong chén cháo, tinh thần của công tử có vẻ tốt hơn thì cũng thả lỏng tâm tư, lại thấy công tử gật đầu đồng ý liền mỉm cười nói với Lâm Tiểu

Trúc “được rồi, nhận ngươi”



“A?” Người trong thôn đều kinh hỉ nhìn Lâm Tiểu Trúc, “nhận? không phải nói tư chất không tốt sao?”



“Đúng như ta nói, mua Tiểu Trúc bọn họ nhất định sẽ không bị thiệt, một đứa nhỏ nhu thuận lại làm cái gì cũng tốt”



Liễu thẩm nhìn Lâm Tiểu Trúc, vui mừng nói: “Ai, đứa nhỏ này, cuối cùng đã hết khổ .”



“Lão gia, a không, công tử.” Tần thị nghe lão nhâ râu dê nói vậy đã sớm quên đi tức giận vừa rồi, tiến lên nói với thiếu niên “ngài xem, Tiểu Trúc

nhà ta bộ dáng đẹp lại chịu khó, còn có trù nghệ rất tốt nữa. Ngài xem

có thể cho nhiều tiền chút không? Năm mươi văn tiền đi, được không?”



“Xuy!” lão nhân râu dê trừng mắt “phụ nhân này, tham lam như vậy, mua nàng là

vì ta thương cảm nàng bị ngươi ngược đãi, nếu muốn đòi tiền thì không có cửa đâu”



Tứ bà sợ Tần thị ngăn cản liền lên tiếng “vợ Đại Trụ à, tính tình Tiểu Trúc nhu thuận, nàng ra ngoài kiếm được nhiều tiền thì

ngươi cũng được hưởng phúc ah”



“Cũng phải đó, nếu ngươi nói thêm nữa, người ta đổi ý không mua, ta xem ngươi còn vui được nữa không” Liễu thẩm trào phúng.



Tần thị liếc mắt nhìn nàng, hừ một tiếng rồi nói “tiền tới tay là chắc ăn

nhất, ai biết sau này sẽ thế nào?’ nói xong lại quay sang lão nhân râu

dê nhưng thái độ không còn cung kính như trước “lão gia, ngài xem, công

tử ăn cháo rất ngon, cháo đó là dùng gạo nếp, đậu đỏ, dấm chua mà nấu,

tất cả đều là tiền nha. Hơn nữa Tiểu Trúc nhà ta làm cháo ngon như vậy,

mỗi ngày hầu hạ công tử dùng cháo chẳng phải tốt lắm sao? Chỉ là thêm

năm mươi văn tiền thôi, rất đáng giá mà”


Không phải không có khả năng, chỉ là rất khó. Không chỉ bản thân mình cả đời làm nô mà ngay cả đứa

nhỏ mình sinh ra cũng vậy, nghĩ tới đây Lâm Tiểu Trúc có chút do dự.



“Tiểu Trúc, ngươi đừng nghĩ ngợi nữa” Liễu thẩm thấy nàng do dự liền tiến tới bên cạnh, thấp giọng khuyên nhủ “nếu ngươi không đi theo bọn họ sẽ bị

bán đến Hạ gia trì, ngươi còn chưa biết đó là chỗ nào đâu. Cả nhà rất

đông người mà chỉ có một cái giường, ăn thì chỉ toàn rau dại, thậm chí

có nhà chỉ có một cái quần, ai ra ngoài thì người đó mặc. Cái nhà đang

tính mua ngươi kia, hai trăm văn tiền cũng là có được từ việc bán nữ nhi nha, một nhà bốn huynh đệ lại chỉ cưới một nàng dâu. Ngươi cũng không

biết phong tục của bọn họ, xài chung một vợ là chuyện không có gì lạ. Bị bán tới đó ngươi chỉ có thể nằm trên giường chờ người ta làm cho sinh

con, bắt ngươi làm gì thì ngươi phải làm đó, bốn nam nhân kia cũng không phải ngồi không” thấy Lâm Tiểu Trúc ngước mắt nhìn, nàng lại nói “ngươi không thích hợp luyện võ nhưng người ta vẫn muốn mua ngươi là vì cái

gì? Còn không phải thấy ngươi đáng thương sao? Có thể thấy bọn họ có

thiện tâm, đi theo bọn họ nhất định sẽ không chịu khổ, chẳng lẽ ngươi

muốn đến Hạ gia trì sao?’



Liễu thẩm nói nhỏ vào tai Lâm Tiểu

Trúc, khi nàng nói tới chỗ xài chung một nàng dâu thì thiếu niên nhíu

mày, chán ghét nhìn Tần thị một cái.



Đúng vậy. Tuy rằng bán mình

làm nô nhưng ít ra cuộc sống cũng tốt hơn hiện tại, nếu giờ không đi

theo bọn họ, đến lúc nàng không thể phản kháng được, bị bán đến Hạ gia

trì thì đúng là sống không bằng chết. Đi ra ngoài rồi tìm cách thoát

thân sau.



Nghĩ như vậy , Lâm Tiểu Trúc ngẩng đầu lên, đang định

nói chuyện, Tần thị lại không kiên nhẫn mà lôi kéo nàng “được rồi, đừng

nói nhiều nữa, mau đi đi, công tử và lão gia sắp đi rồi” nói xong chìa

tay về phía lão nhân râu dê “hai trăm năm mươi văn tiền”