Biết Vị Ký
Chương 84 : Khiếp sợ
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
Có thể nói, tổng hợp
năng lực thì Ngô Bình Cường là mạnh nhất trong trù nghệ ban. Lúc trước
thi thưởng vị,điểm của hắn cũng gần bằng Lâm Tiểu Trúc. Hiện tại dù là
phân biệt nguyên liệu nấu ăn hay đao công, thành tích đều rất nổi bật.
Bộ dạng tuy không to vạm vỡ như Hùng Đại Tráng nhưng cũng to cao, công
phu điên chước vượt qua Hạ Sơn. Tay không run, khí không suyễn, làm được bảy mươi tám cái mươi buông thiết oa, thi lễ với Viên Thiên Viên Dã và
Tần quản sự rồi lui xuống. Phong độ thản nhiên, không có gì để nói.
Không đợi Tần quản sự hỏi, Lâm Tiểu Trúc đã đứng dậy, khom người nói “trận
này để ta lên đi, có điều khả năng của ta, mọi người cũng biết rồi, cố
gắng thế nào cũng không thể bằng Ngô Bình Cường. Ván này, chúng ta thua. Thắng bại đã định, không cần phải tỷ thí để tránh lãng phí thời gian”
Khả năng điên chước của nàng, Tần quản sự hiểu rõ, nhưng không dám chuyên quyền, xoay người hỏi ý Viên Thiên Dã.
“Cũng được” Viên Thiên Dã lên tiếng, không một lời dư thừa.
Tần quản sự liền tuyên bố “ván thứ hai, tổ một thắng” .
Thắng trận đầu tiên để củng cố ý chí chiến đấu của mọi người vốn là sách lược của Ngô Bình Cường, hiện giờ kết quả cũng như hắn đã dự liệu, thực lực
không cân bằng mà thắng liền hai ván nhưng trên mặt tổ một không hề lộ
ra vẻ vui mừng.
Lúc này mọi người đều hiểu lời của Ngô Bình Cường lúc nãy: thắng bại còn chưa biết.
Lúc trước, Ngô Bình Cường vì thể hiện mình công bằng, có hắn và Hùng Đại
Tráng to con lực lưỡng nên chọn hai nam sinh có thực lực yếu nhất vào
tổ. Hai nam sinh này có chưa trưởng thành, vóc dáng gầy nhỏ, người còn
lại là Ngô Thái Vân đấu với Hạ Sơn, Dương Vũ và Tô Tiểu Thư của tổ ba
cũng chưa chắc chiếm được ưu thế. Cũng may, năm trận, bọn hắn đã thắng
được hai, chỉ cần thắng thêm một ván thì giành thắng lợi. Cho nên thế
cục này vẫn có lợi cho bọn họ.
“Chờ một lát, muội muội,
ngươi lên trước đi” Ngô Bình Cường điều chỉnh đội hình, còn căn dặn “dù
kết quả thế nào, các ngươi vẫn phải duy trì phong độ, chỉ để ý năng lực
Những lời này, ở cuộc thi vào trù nghệ ban, Du giáo tập đã từng nói nhưng khi đó hắn không nghe
lọt tai, tới lúc này mới thấy thấm thía.
“ Công tử, tổ ba đã thắng tổ một, đối với việc này công tử có phân phó gì không ? “ Tần
quản sự công bố kết quả xong quay sang xin ý kiến của Viên Thiên Dã.
Viên Thiên Dã ngước mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc vẫn rất bình tĩnh, không vì thắng mà đắc ý, trên mặt lộ ra nhu tình khó nhận thấy “ mỗi lần học đồ thi
đấu với nhau, các ngươi đều ra phần thưởng là thức ăn do các ngươi nấu
phải không ? trận đấu hôm nay, cứ theo lệ cũ đi, lát nữa mỗi người làm
một món ăn cho bọn họ nếm thử “
“ Dạ “ Tần quản sự, Du giáo tập và Mã giáo tập vội vàng đáp lời.
Tưởng thưởng này, không hề đơn giản. Công tử trước đây sống lưu vong ở nước
ngoài, hiện tại phải ẩn cư nơi rừng núi hoang vu, có quan hệ gần gũi với hắn, thường xuyên đến thăm hắn cũng chỉ có biểu đệ Đường Viễn Ninh nhỏ
hơn hắn một tháng mà thôi. Cho nên có Đường công tử đến, lại thêm công
tử đã phân phó, ba vị đầu bếp liền bắt tay làm những món sở trường của
mình. Tổ của Lâm Tiểu Trúc cũng nhờ vậy mà được thơm lây, có thể ăn thức ăn do ba vị đầu bếp nấu, còn dùng nguyên liệu cao cấp chuyên dành cho
công tử nữa, những món này không phải những thứ các nàng vẫn hay ăn có
thể so sánh được.
Viên Thiên Dã đứng lên, cùng Đường Viễn
Ninh đi ra ngoài, đi tới cửa, hắn dừng lại,quay đầu nói “ khi các ngươi
nấu cơm, để mấy nữ hài tử đến giúp đỡ đi “
“ Dạ “ ba người
vội đáp lời. Công tử phân phó như vậy, chẳng qua muốn Lâm Tiểu Trúc hỗ
trợ bọn họ, cũng qua đó học nấu cơm mà thôi. Nhưng nếu chỉ đế một mình
nàng làm thì quá mức rõ ràng, cho nên mới gom mấy nữ hài tử khác vào
chung. Bọn họ cũng tin, Lâm Tiểu Trúc chỉ ở bên cạnh nhìn bọn họ nấu cơm cũng sẽ học được không ít thứ, mà cho dù công tử không dặn dò, bọn họ
cũng không dám xem tiểu nữ hài này nhưng học đồ bình thường mà đối đãi
nữa.