Biết Vị Ký
Chương 85 : Giúp việc bếp núc
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
Khi Viên Thiên Dã nói chuyện, trong phòng không ai dám lên tiếng, đều nghe rất rõ những lời
hắn nói, lúc này ánh mắt nhìn tổ ba chưa đầy hâm mộ. Dương Vũ cũng không còn bộ dáng lười biếng, mơ mơ màng màng nữa mà đầu ngẩng cao, tinh thần phấn chấn. Nhờ ngày đó, không ai muốn nhận hắn, hắn nhất thời tức giận, xung phong đến tổ ba, không ngờ rằng tổ được đánh giá là thấp nhất lại
thắng liên tiếp ba kỳ tỷ thí, được ăn thức ăn do ba vị đầu bếp đích thân làm. Được ở trong một tổ như vậy, thật tốt.
Nam sinh lúc
trước bị giáo tập điểm danh đến tổ ba lại cự tuyệt thì giờ trong lòng
đang hối hận muốn chết. Đi theo tổ của Lâm Tiểu Trúc có rất nhiều điều
tốt nha. Không chỉ cả ngày có mỹ nữ làm bạn mà còn được ăn ngon. Ngày đó cơ hội bày ra trước mắt vậy mà mình lại bỏ lỡ, thật là tiếc nuối ah.
“Lâm Tiểu Trúc, bây giờ có phải chúng ta sẽ cùng các giáo tập đi ra ngoài
không ? “ Chu Ngọc Xuân luôn không kiềm chế được tâm trạng, lúc này cũng vậy, ai cũng thấy được nàng đang rất hưng phấn. Nếu Lâm Tiểu Trúc không dặn trước, thắng không được vênh váo thì thế nào nàng cũng đã hoan hô
vài tiếng.
Lâm Tiểu Trúc nhìn ba vị giáo tập tiễn Viên Thiên Dã xuất môn, lắc đầu “ chút nữa còn phải học, cứ chờ xem các giáo tập
bảo chúng ta phải làm gì “
Quả nhiên, Mã giáo tập tiễn Viên
Thiên Dã và Đường Viễn Ninh ra cửa xong, liền tuyên bố tiếp tục học, làm mẫu cho mọi người một lần, sau đó để bọn họ tự học. Nhìn Lâm Tiểu Trúc
vẫn tập trung nghe giảng, chăm chỉ luyện tập như chưa có xảy ra chuyện
gì, Mã giáo tập âm thầm gật đầu
Trên đời này có rất nhiều
người thông minh mà người thông minh thường không chăm chỉ, có chút
thành tích liền kiêu ngạo, tự cho mình là đệ nhất thiên hạ. Nhưng Lâm
Tiểu Trúc lại không kiêu không nóng nảy, chăm chỉ hiếu học, tính cách
trầm ổn, có nghị lực, ham học hỏi. Đứa nhỏ như vậy, không giỏi cũng khó
nha.
Ngô Thái Vân thấy Ngô Bình Cường nhếch miệng, vùi đầu
tận lực cắt, giống như có thù với củ cải liền lên tiếng an ủi “ ca ca,
đừng khổ sở. Lúc này chúng ta thua bởi tổ ba chứ không phải ngươi thua
Lâm Tiểu Trúc. Ngươi thế nào cũng giỏi hơn Lâm Tiểu Trúc, nếu đơn đả độc đấu thì nàng nhất định không thể vượt qua ngươi. Ngươi xuất sắc, công
tử cũng nhìn thấy. Hơn nữa, tháng sau còn có kỳ sát hạch, nàng tuyệt đối không qua được cửa điên chước, đến lúc bị đuổi khỏi trù nghệ ban, xem
nàng còn nói gì được nữa “
phập phồng lên xuống, xem ra là tức giận không ít.
Lâm Tiểu
Trúc cười thầm, cùng Tô Tiểu Thư vào sân, hướng về phía bên trong hô:
”Du giáo tập, ngài có ở đây không ? chúng ta đến đây “
“Lâm Tiểu Trúc a, mau vào đi.” Du giáo tập mập mạp từ trong phòng đi ra, nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc đến thì cười đến híp mắt
“Du giáo tập hảo.” Mọi người đều khom người, vấn an hắn
“ Tốt, mọi người vào trong đi “ Du giáo tập đưa mọi người vào phòng, chỉ
nguyên liệu nấu ăn trên đài nói “ hôm nay Đường công tử mới tới, chưa
kịp làm món ăn công phu, ngoại trừ tổ yến mà ta đã làm cho công tử thì
chúng ta sẽ làm thêm mấy món: tôm nõn long hồ, gà hầm linh chi, phi lê
cá chuối nướng, gỏi ngó sen, rau trộn giấm, bí đỏ chưng trứng muối, rau
muống xào “
Nói xong liếc mắt nhìn các nàng một cái rồi bổ
sung “ tổ yến với canh gà đã làm xong, những món khác thì chia nhau mà
làm việc đi. Tô Tiểu Thư tước măng, rau diếp; Chu Ngọc Xuân cắt bí đỏ và ngó sen, Ngô Thái Vân rửa rau muống, Lâm Tiểu Trúc đi theo ta, đầu tiên chúng ta nêm nếm phi lê cá chuối, sau đó đến tôm “
Ngô Thái Vân nghe vậy, mặt đen như đít nồi nhưng biết không thể so đo được với
Lâm Tiểu Trúc. Du giáo tập thích ai thì sẽ chiếu cố người đó thật tốt,
mình có ghen tỵ cũng chẳng ích gì, mà mấy người khác cũng không có làm
việc kém cỏi như nàng. Rửa rau muống, nghe mọi người nói đây là việc hạ
đẳng nhất ở phòng bếp, chỉ có mấy người tạp vụ mới làm. Như vậy không
phải là khi dễ nàng sao ? hơn nữa, khi làm xong, các nàng còn được theo
giáo tập nấu ăn, mà nàng thì làm xong phải trở về. Quá thê thảm.
Xem ra công tử kêu nàng cùng tổ ba đến hỗ trợ, nhìn thì công bằng nhưng
thật ra là muốn trừng phạt nàng. Suy nghĩ cần thận dụng tâm của Viên
Thiên Dã, tâm tình của Ngô Thái Vân như rơi xuống đáy cốc.