Biết Vị Ký
Chương 92 : Tình cảm
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
Lâm Tiểu Trúc miệng
ngậm viên thuốc, vui vẻ trở về phòng, tranh thủ thời gian, bắt đầu luyện công. Mấy ngày nay, lúc nào rảnh, nàng liền luyện khí, cảm giác được
luồng khí vẫn còn ở đan điền nhưng có lẽ do luyện công cần phải mất
nhiều thời gian, hơn nữa thể chất của nàng vốn yếu, cho nên nàng vẫn
không thể di chuyển luồng khí kia để đả thông huyệt vị. Hôm nay có viên
thuốc này, nói không chừng sẽ làm luồng khí kia phát sinh biến hóa.
Quả nhiên, công hiệu của viên thuốc này thực thần kỳ, kích phát cơ năng
trong thân thể nàng, theo ý niệm màng ngưng khí từ đỉnh đầu rồi chậm rãi tích tụ thành một dòng khí lớn, lưu chuyển trong thân thể.
Lâm Tiểu Trúc mừng rỡ nhưng lúc này nàng không vội vả đả thông huyệt vị mà
chỉ dùng ý niệm, không ngừng tụ khí, hi vọng có thể làm cho nguồn khí
lớn hơn. Theo nàng thấy, với hiệu quả của viên thuốc này, chỉ cần làm
cho dòng khí lớn hơn thì việc đả thông huyệt đạo sẽ không thành vấn đề.
Dù không được ai chỉ dạy nhưng suy nghĩ này của nàng lại rất chính xác.
Điều này làm cho nàng không cần đi đường vòng. Khi Viên Thiên Dã chỉnh
lại phương thuốc cho nàng, thể năng của nàng trong khoảng thời gian ngắn đã thay đổi rõ rệt.
Sáng sớm hôm sau, khi múc nước, Lâm
Tiểu Trúc lại lần nữa cảm giác được khí lực của mình tăng đáng kể. Nàng ở trong sân, tìm vài thứ thử qua liền tin tưởng, cho dù không có viên
thuốc thứ ba thì nàng cũng chắc chắn sẽ vượt qua kỳ thi điên chước vào
hai mươi ngày sau. Nhưng khi các nữ hài quay lại phòng ngủ, biểu tình
của nàng vẫn như bình thường, không vì quá thân thiết mà nói mọi chuyện
cho Tô Tiểu Thư nghe. Tuy Tô Tiểu Thư đối xử với nàng như thân muội
muội, khi nàng điên chước cũng chăm chú theo dõi, hiển nhiên là đang lo
lắng cho nàng. Nhưng dù nàng không hoài nghi thân phận của Tô Tiểu Thư,
nàng cũng sẽ không nói ra bí mật này.
Đây chính là công phu lão gia tử truyền cho nàng.
Có lẽ khi truyền cho nàng, lão gia tử cũng không mong nàng có hiệu quả gì, chẳng qua là thay đổi thể chất một chút thôi nhưng hiện tại lại có thu
hoạch ngoài ý muốn. Nàng tin, chỉ cần nàng kiên trì, chăm chỉ tập luyện, học trộm thêm chút ít công phu quyền cước của Tô Tiểu Thư nữa, chắc hai năm sau sẽ có năng lực tự bảo vệ mình. Năng lực này, đương nhiên không
là gì so với các cao thủ, cho dù có tiến bộ thần tốc cũng chưa chắc vượt qua được đám người Viên Cửu. Tuy nhiên nếu trong lúc bất ngờ mà ra tay
có thể sẽ cứu được mạng của nàng vào thời khắc mấu chốt hoặc là có được
sự tự do.
Sau khi ăn sáng xong, ba người lại cùng nhau đến
trù nghệ viện đã thấy Hạ Sơn ở đó từ lúc nào. Đầu đông, thời tiết đã bắt đầu chớm lạnh, sơn trang cũng đã phát áo bông cho mọi người mà lúc này
Hạ Sơn chỉ mặc một kiện áo đơn, tay đang điên chước, trán còn lấm tấm
“ Hạ Sơn ca, sao ngươi lại liều mạng như vậy ? ngươi điên chước rất ổn,ta thấy ngươi chẳng những khí lực tăng mà phương pháp cũng rất khá, không
cần phải lo lắng cho cuộc thi sắp tới nha “ Lâm Tiểu Trúc nói chuyện với Hạ Sơn nhưng mắt lại nhìn Tô Tiểu Thư, thấy nàng vẫn không rời khỏi Hạ
Sơn, trong lòng lại thở dài một hơi.
Hạ Sơn nhìn Lâm Tiểu
Trúc, ánh mắt như chất chứa điều gì đó không rõ, trầm mặc một chút rồi
mới nhìn thoáng qua Tô Tiểu Thư bên cạnh, thấp giọng nói “ ta cũng không thể kém ngươi quá xa được “
Lâm Tiểu Trúc ngạc nhiên “
nhung ngươi điên chước rõ ràng tốt hơn ta nhiều, ngươi cố gắng như vậy
là muốn ta ngày càng kém xa ngươi sao ? “ . Chẳng lẽ sự tồn tại của nàng đã tạo áp lực cho các nam hài xuất sắc ? nếu nàng có tác dụng khích lệ
như vậy, có phải nên được thưởng thêm một viên thuốc không ?
Hạ Sơn liếc nàng một cái, không lên tiếng nhưng hắn tin, có những chuyện không cần nói, Lâm Tiểu Trúc cũng hiểu
“ Dù là nguyên liệu nấu ăn hay đao công thì Hạ Sơn đều không kém, điên
chước có thành tích tốt nữa thì tổng hợp lại cũng không thua gì Lâm Tiểu Trúc đâu “ Tô Tiểu Thư cảm giác Hạ Sơn có chút tự ti nên lên tiếng an
ủi.
“ Tô Tiểu Thư nói rất đúng “ Lâm Tiểu Trúc vừa cười nói
vừa cẩn thận quan sát sắc mặt Hạ Sơn, nếu hắn có ý với Tô Tiểu Thư thì
nàng nói như vậy, hắn tất sẽ cho nàng ánh mắt tràn đầy nhu tình.
Thế nhưng Hạ Sơn dường như không để ý lắm, chỉ liếc nhìn Tô Tiểu Thư một
cái, xem như lễ phép rồi xoay người đi đến bên án đài, luyện đao công.
Tính tình Hạ Sơn trước giờ vẫn luôn vậy nên Tô Tiểu Thư cũng không chấp nhất, đi đến bên án đài, bắt đầu cắt củi cải.
Lâm Tiểu Trúc thở dài nhẹ nhõm. Tuy ở chung với Hạ Sơn chỉ một thời gian
ngắn, chưa hiểu hết tính nết của hắn nhưng cũng không phải không biết
gì. Hai người cùng một thôn đi ra, cho nên hắn luôn đối với nàng khác
những người khác, nếu trong lòng hắn có Tô Tiểu Thư sẽ không thể hiện
thái độ như vậy. Nếu chỉ một mình Tô Tiểu Thư đơn phương thì dễ rồi, Hạ
Sơn không để ý nàng thì có lẽ tình cảm sẽ nhanh chấm dứt thôi. Trong
chuyện tình cảm, nam hài tử luôn trì độn hơn nữ hài tử một chút, có lẽ
mọi chuyện cũng không cần nàng lo lắng.