Biết Vị Ký
Chương 99 : Thùng rác
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
Nhưng giấu diếm lâu như vậy, không thể bại lộ thực lực được nên điên thêm vài cái, xem như
là đã đến cực lực, tay của Lâm Tiểu Trúc liền run lên, làm Chu Ngọc Xuân lo lắng vô cùng.
Viên Thiên Dã đang thản nhiên ngồi xem cũng
nhịn không được mà đứng lên, tuy không tiến lên phía trước cũng không
lên tiếng nhưng ánh mắt gắt gao nhìn thiết oa trong tay nàng, biểu tình
ngưng trọng, khiến cho tiếng đếm cũng nhỏ hơn.
Ách, đại gia,
không cần biểu hiện khẩn trương như vậy nha. Lâm Tiểu Trúc liếc thấy
Viên Thiên Dã như vậy, trong lòng tràn đầy bất đắc dĩ. Từ lúc tới sơn
trang đến giờ, thái độ của Viên Thiên Dã đối với nàng rất đặc biệt,
trong đám đệ tử, hắn lại luôn khẩn trương vì nàng, cũng để ý đến nàng,
thường xuyên kêu nàng đến sân hắn hỏi chuyện, mỗi tối bắt nàng múc nước, mỗi lần có tỷ thí hay kỳ thi, hắn không đến tổ khác nhìn mà chỉ tới trù nghệ ban. Nhất là vì để nàng vào được trù nghệ ban, hắn còn phá lệ cho
nữ sinh được tham gia, còn gia tăng thêm số lượng. Biểu hiện như thế,
trong mắt người khác là cực kỳ ái muội. Nhưng nàng hiểu, hắn làm như
vậy, chẳng qua đem nàng như cây gậy khuấy vũng nước đục lên để nhìn rõ
bộ mặt của mọi người mà thôi. Tuy nhiên hiện giờ tình hình đã thay đổi,
từ lúc nàng hiển lộ tài hoa, mọi người từ hâm mộ, ghen tỵ cuối cùng là
chấp nhận, nên dự định của hắn cũng đã không còn hiệu quả. Thế như người này dường như đến đây riết thành nghiện, ngay lúc này còn biểu hiện
thái độ đặc biệt với nàng. Dù trong cảm nhận của hắn, thân phận của nàng đã có thay đổi, trở thành nhân tài cần được bồi dưỡng nhưng cũng không
cần phải chú ý tới nàng như vậy mới phải, mắc công lại làm những đệ tử
khác chạnh lòng ah.
Có lẽ tiểu hồ ly này lại có chủ ý quái quỷ
gì đây, làm cho nàng nghĩ không ra. Nhưng vì để có được viên thuốc thứ
ba, nàng không thể không dụng thêm chút tâm tư với hắn, nhân tài giống
như nàng cũng không phải dễ có nha.
Miên suy nghĩ đã nghe thanh âm tiếng đếm to lên, đã đếm tới bốn mươi chín, thấy tay Lâm Tiểu Trúc
không kiên trì được nữa, khóe miệng cong lên, chuẩn bị biểu tình vui
sướng khi người gặp họa. . .
Còn Ngô Bình Cường, biểu hiện lúc
trước đã đả kích hắn nghiêm trọng, ánh mắt mờ mịt, không còn quan tâm
tới cuộc thi nữa. Lâm Tiểu Trúc biểu hiện được hay không thì quan trọng
gì đâu ? Hạ Sơn đã đạt thành tích đệ nhất, mà hắn bị đánh giá phẩm đức
kém cỏi, biểu hiện trong cuộc thi cũng không xuất sắc, sau này còn ai để mắt tới hắn nữa. Công tử còn muốn một người như hắn sao ?
“Lâm Tiểu Trúc, kiên trì đi, còn một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa thôi là sẽ vượt qua được” Tô Tiểu Thư bất chấp sự có mặt của Viên Thiên Dã, lớn tiếng cổ vũ.
kẹt.
Đường Viễn Ninh nhìn hai dấu chân biểu ca lưu lại phía
trước, lại nghe thanh âm có tiết tấu ở phía sau, cảm thấy rất thú vị,
cước bộ cũng chậm lại, chờ Lâm Tiểu Trúc đến gần nói” Lâm Tiểu Trúc,
hiện giờ công tử nhà ngươi không co ở đây, ngươi nói thực đi, có muốn
theo ta rời khỏi nơi này không ? đi theo Đường công tử ta, được ăn ngon
mặc đẹp, cả ngày chỉ phải là một chuyện là bưng tà rót nước mà thôi. Một nữ hài tử xinh đẹp như ngươi, chỉ cần học pha trà, nghĩ khi nào thì có
thể pha trà cho công tử ta uống thôi, không cần làm gì hết. Thế nào, có
muốn không ? nếu ngươi đồng ý, ta sẽ đi nói với công tử nhà ngươi, tuyệt đối không để ngươi bị liên lụy”
Lâm Tiểu Trúc rất buồn bực.
Đường công tử này sao mãi vẫn chưa chịu từ bỏ ý định chứ ? Nàng cũng đâu phải dạng người gặp người thích, hoa gặp hoa nở đâu, chẳng qua là mới
mẻ chút thôi” hồi Đường công tử, Tiểu Trúc thích nấu ăn, cảm thấy ở lại
sơn trang học trù nghệ là thích hợp nhất. Cho nên chưa từng nghĩ sẽ cùng công tử rời núi. Nhưng nếu ngài cần một nha đầu pha trà thì tam ban có
rất nhiều cô nương xinh đẹp, tài pha trà cũng rất tốt nha, hay như cô
nương xinh đẹp nhất trong ban ta là Ngô Thái Vân, rất thông minh lanh
lợi, tin rằng công tử sẽ thích”
“Ngô Thái Vân?” Đường Viễn
Ninh lắc đầu nghĩ nghĩ, lại thấy Lâm Tiểu Trúc đang nhìn hắn đầy chờ
mong, như muốn hắn nhanh chóng mang Ngô Thái Vân kia đi, trừng mắt nói”
chính là cái người cùng ca ca của mình đã gây phiền phức cho ngươi, thấy ngươi điên chước quá quan thì mất hứng đó sao ?”
“Ách.” Tuy
từ sau chuyện tối qua, biết tính tình Đường công tử này cũng không tệ
lắm, cho nên Lâm Tiểu Trúc mới dám nói với hắn vài câu, không ngờ hắn
cái gì cũng biết, chỉ cười nói” nàng ta chẳng qua là hiếu thắng tranh
cường, không muốn ca ca mình thua ta, nên mới làm vậy, thực ra cũng
không phải là người xấu”
“Hừ.” Đường Viễn Ninh tà nghễ liếc
nàng một cái” ta mang nàng ra ngoài, không sợ về sau nàng sẽ gây phiền
toái cho ngươi sao ? ngươi thật đúng là, xem bản công tử là thùng rác,
muốn vứt bỏ thứ gì thì đem tới chỗ bản công tử sao ?”
“Không
dám không dám, không phải ban đầu Tiểu Trúc đã đề cử các nữ tử ở tam ban sao ? còn về phần Ngô Thái Vân, chỉ là thấy nàng xinh đẹp, hơn nữa ở
ban chúng ta cũng nổi bậc nên mới nhắc tới” muốn chụp mũ cho nàng sao ?
chết cũng không nhận.