Bình Yên Ấy Là Anh
Chương 26 :
Ngày đăng: 10:48 18/04/20
Hôm đó Nhân đi vắng, tôi ngồi một mình trong phòng làm việc, một lúc sau chị Tám đi lên.
- cô Bình. Bà gọi cô xuống có chuyện cần nói ạ.
- vâng
Tôi ngẩng lên dừng tay.
- chị chờ em chút em xuống liền.
Tôi cất gọn đồ đạc rồi đi xuống bên dưới, mẹ chồng tôi đang ngồi phòng khách uống nước
- mẹ… mẹ kêu con xuống có chuyện gì vậy ạ?
- chị xuống rồi đấy hả. chị ngồi đi tôi có chuyện cần nói với chị.
Câu nói của bà ấy khiến tôi thấy mất tự nhiên, gì mà tôi với chị… mẹ con thì mẹ con, không ưa thì tao với mày cho xong, chị tôi bày đặt kiểu cách. Tôi ngồi xuống ghế, nghiêm túc nhìn bà ấy.
- vâng, con nghe đây ạ.
mẹ nhân nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới rồi thở dài
- tôi không ghét bỏ gì chị nhưng mà anh chị làm tôi lo quá… cưới nhau nửa năm mà ko thấy có gì, giờ anh chị tính sao?
- da…
- thằng Nhân nhà tôi nó cao lớn khoẻ mạnh… con tôi tôi biết. giờ chỉ có vấn đề từ phía chị thôi. giờ tôi muốn hỏi chị có phải chị ko sinh được con hay không?
- dạ…
Tôi tròn mắt nhìn mẹ chồng, còn bà ấy tỏ ra khó chịu vì tôi cứ làm như không hiểu. thật ra là tô chưa nghĩ nên nói thế nào với bà ấy chuyện đó. tôi thừa nhận tôi khó đậu thai hay nói dối rằng chúng tôi còn kế hoạch.
- thôi chị không cần nói tôi cũng hiểu, nếu chị thương con tôi thật thì chị nên để con tôi đi kiếm đứa con, còn nếu chị đến đây vì những thứ khác thì chị cứ nói chị cần bao nhiêu.
Tôi cau mày. Đây là lần thứ 2 bà ấy nói tôi với giọng như thế. Nhưng tôi cố nuốt cái ấm ức vào trong mà trưng ra bộ mặt bình thản. là con dâu sống với mẹ chồng rất khó, từ lời ăn tiếng nói, cách cư xử cũng phải cân nhắc, nếu chỉ cần nói thêm 1 chút có lẽ họ sẽ hiểu thành thêm rất nhiều… thật sự rất khó cho phận làm con.
- người ta bảo không có con cũng có nhiều nguyên nhân, nếu như vì uống nhiều thuốc tránh thai mà không sinh được thì không cần chạy chữa làm gì….
- mẹ…
Tôi ngắt ngang lời bà ấy.
- con đến đây… thứ nhất vì con và Nhân thương nhau chứ không phải vì tiền, thứ 2 chuyện con chậm có con là do cơ thể con chứ không vì bất cứ lý do khách quan nào cả. con mong mẹ đừng nghe người ngoài mà hiểu nhầm về con. Con thương Nhân, nếu con không sinh con được cho Nhân thì con cũng sẽ vui vẻ cho Nhân đi lấy vợ khác, mẹ yên tâm. Con đủ tuổi để suy nghĩ chín chắn rồi ạ.
Tôi nói vậy mẹ Nhân chỉ biết ngồi im. Lý lẽ rõ ràng như vậy rồi còn gì… tôi chào bà ấy lên phòng. ngồi trước bàn làm việc mà tâm trạng tôi rối bời. có chút ấm ức… quá khứ của tôi tệ vậy sao? So với nhiều người đó là bình thường, ai chẳng có quyền yêu cơ chứ.
Tôi hít một hơi thật sâu… phụ nữ cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng phải độc lập về tài chính, có như vậy mới có sức mạnh để đối đầu với những thử thách trước mắt. nếu như bạn không thể kiếm được ra tiền thì đồng nghĩa với việc bạn không thể nào có tiếng nói.
Tôi cắm đầu vào máy tính một hồi đến lúc Nhân về đặt tay lên vai tôi mới giật mình ngẩng lên.
- vợ ko ngủ sớm đi còn làm gì?
- em làm rồi đợi Nhân về.
- hai đứa ngồi đi
- dạ vâng.
Nhân ngồi xuống, kéo ảo vẻ đĩnh đạc như người lớn, tôi cười. Nhân của tôi ra dáng lắm rồi đó. Có vợ vào cũng khác.
- ba, thế khách của Ba đâu.
- đang đến rồi, ba tưởng ổng đi vào từ trưa, ai rè ổng giờ mới vào nếu biết vậy hẹn mấy ông ngày mai nhỉ.
- thôi, mai chúng ta lại có bữa mai, anh đừng lo.
- sợ lúc nữa ông kia lại kêu mình ép ổng.
- gớm, chả mấy khi anh em tiếp đãi ổng tận tinh chu đáo. thế nào? tối có không.
mấy ông nhìn nhau rồi nhìn tôi.
- à không mọi người cứ bàn chuyện. Là con tới chào chú rồi về thôi ạ.
- con dâu anh biết lễ nghĩa quá...
Ba tôi cười hãnh diện. rồi ông ấy nghe điện thoại.
- này... nó đến rồi đấy
tất cả hớn hở nhìn ra cửa, ba tôi đứng lên trực tiếp ra đón chứng tỏ ba tôi rất quý người này. tôi cũng hồi hộp lây ông ấy, không biết khách nào mà VIP như vậy cơ.
Đến khi ba tôi đi vào. Miệng không ngừng lẩm bẩm chuyện ông ấy đi muộn. Tôi thấy có người đàn ông tầm tuổi chú Đại dáng người nhỏ nhắn đi vào. Tất cả mọi người đứng lên chào nhau. Người đàn ông thấy tôi thì đưa tay ra bắt
- đây là con dâu anh đấy.
- thế ạ. Xinh gái quá nhỉ?
- cháu chào chú.
- thôi chào anh thôi.
Người đàn ông cười ngại.
- dạ.
- ơ này. Thế thằng kia đâu.
- nó nghe điện thoại. Vào bây giờ đấy anh.
Vừa nói dứt câu thì tiếng cửa phòng mở. Người đàn ông cao gầy vừa bước vào phòng. Mọi người tất cả đều quay ra phía đó. Tôi cũng ko ngoại lệ.
- mẹ thằng kia lại tranh thủ tán con nào đấy hả. Vào đây tao giới thiên cho mấy em trong này khối.
Tất cả cười ồ lên. Người đàn ông ấy quay lại. Nữ cười trên môi tôi cũng tắt ngấm. Tôi ngồi bất động. Bên cạnh tôi. Có lẽ Nhân cũng sẽ bất ngờ ko kém gì tôi.