Bộ Bộ Sinh Liên
Chương 126 : Tín như vĩ sinh, xuẩn da si da
Ngày đăng: 20:54 19/04/20
"Ta đêm qua đã ở đâu? Đêm qua ta đã ở cùng với Đông Nhi. Nhưng ta làm sao có thể nói ra khỏi mồm. Tốt xấu lẫn lộn, tích góp lâu ngày mà lại bị huỷ hoại sao…" Ánh mắt Định Hạo lướt nhìn lên đám người nhàn rỗi, vô lại, từ những người nông dân bình thường lại có thể lại có thể lướt qua những ánh mắt đầy tò mò, dao động đến mức làm mềm lòng liền thu lại.
Cô ấy lương thiện, nhưng lại hèn nhát. Cô ấy tự trọng, coi danh tiếng nặng hơn tính mạng. Khi cô ấy được gả vào Đổng Gia vẫn còn là một đứa trẻ chưa lớn hoàn toàn. Sự sợ hãi đối với Đổng Lý đã biến thành một bản năng thâm nhập sâu vào trong xương cô ấy. Cô ấy có dũng cảm phá vỡ tấm lưới vô hình được đan dệt bằng những tư tưởng được vun đắp từ nhỏ, sự chế giễu của hàng xóm láng giềng, sự sợ hãi Đổng Lý Thị đã trở thành bản năng, dám đứng ra thừa nhận đã ở cùng ta sao? Cho dù…cho dù là cô ấy dám nhận, thì e rằng cũng không có dũng cảm để sống tiếp, đối với người con gái này cái gì cũng không sợ, cả chết cũng không mà nói, có lẽ cô ấy sẽ chọn…
Đinh Hạo không dám nghĩ tiếp. Thời đại này không phải là hiện đại, trong khi không tự mình dừng lại được thì không có cách nào tưởng tượng ra những thứ vô hình đối với những người có sức trói buộc cực lớn. Mà ngươi ấy lại đang ở trong cái thời đại này
Đinh Hạo khó có thể tin rằng La Đông Nhi người phụ nữ goá bụa này lại có dũng cảm để chấp nhận nhiều ánh mặt khinh bỉ, nhiều lời nói khinh miệt như thế sao? Cô ấy giống như một bụi cỏ, cái mà cô ấy cần là sự bảo vệ che chở của người khác, cô ấy không phải là một cái cây đại thụ có thể chắn gió che mưa, kiên cường. Khi mà ta muốn cơ thể cô ấy, đã hứa bên ta cô ấy, cả đời cả kiếp này sẽ yêu thương cô ấy, không để cô ấy vì ta mà chịu một chút ấm ức nào, nhưng bây giờ lại muốn cô ấy chịu những lời rèm pha này và sự chửi bới đòn roi của Đổng Lý Thị sao?
Đinh Hạo lúng túng một hồi lâu, khuôn mặt dần lộ ra sự bối rối, xuất hiện cùng với Đinh lão gia, tất cả gia nhân của Đinh phủ hầu như đều tập trung ở đây, họ có gia đinh nô bộc của Đinh phủ, có làm công lâu làm công ngắn ngày, có những thím, đại nương trong thôn đang làm việc tại Đinh phủ…mọi người đều đang giương mắt nhìn ta…
"Hạo Nhi à, ngươi nói cho mọi người biết đi, đêm qua ngươi không ở trong phòng thì đã đi đâu vậy".
"Ta… hôm qua trở về nhà thăm đại thiếu gia lâm trọng bệnh, trong lòng buồn bã vô cùng, lật qua lật lại vẫn không thể ngủ được, cho nên… ra ngoài đi lại một chút cho khuây khoả.
Đinh Thừa Nghiệp cười khẩy nói: "Khuây khoả? Ha! Ngươi lại học cái nhã hứng của các nhà thơ rồi.
Rời phủ lúc nào, có người nào coi cửa thấy ngươi ra ngoài không, không phải là đi dạo ngoài đường cả đêm đấy chứ? Ngươi có thể tìm thấy nhân chứng nào thấy hành tung ngươi không?"
"Ta không thể. Đó là chuyện cá nhân***"
Lời này ngay cả Đinh Ngọc Lạc đều phải lắc đầu, ở cái thời đại này ai tôn trọng quyền cá nhân của ngươi. Xét từ góc độ của họ mà nói, đại trượng phu quang minh lỗi lạc, có gì mà không thể nói ra cho người khác nghe?
Đinh Đình Huấn quay mắt nhìn, hỏi: "Cửu nhi, chuyện này… ngươi thấy thế nào?"
Nhạn Cửu luôn ngồi yên sau lưng Đinh Đình Huấn, nghe thấy ông ấy hỏi mới hướng lên trả lời: "Lão gia, nếu như đưa lên quan phủ, e rằng tên Đinh Hạo này thật sự sẽ tìm được cách thoát tội. Nhưng… Đinh Hạo này thứ nhất là người vận chuyển lương thực cho Quảng Nguyên, hai là lại giúp cho phủ nha thoát tội, đối với Đinh gia ta có công rất lớn. Không dạy mà giết, quả thực khó làm cho người ta phục. Hơn nữa, Đinh gia trong cái thời buổi rối ren này, không ít cường hào rục rịch ngóc đầu dậy, muốn thay thế chúng ta, nếu như dùng tư hình, một khi bị người ta phát hiện ra, cuối cùng cả nhà sẽ gặp phiền phức. Nói như vậy, dẫn lên quan vẫn là tốt hơn".
Đinh Ngọc Lạc biết rằng Nhạn Cửu luôn thân thiết với Đinh Thừa Nghiệp, hoàn toàn không nghĩ rằng hắn sẽ đồng ý với ý kiến của mình, không khỏi có chút bất ngờ. Đinh Đình Huấn nghe thấy tâm phúc mà mình coi trọng nhất cũng nói như vậy, bất giác có ý thay đổi. Nhạn Cửu nói xong, liền lùi ra đằng sau, con mắt hướng về Lan Nhi, Lan Nhi liền kinh hô một tiếng.
Đinh Đình Huấn khiển trách: "Hô loạn lên cái gì? Không ra thể thống gì cả!"
Lan Nhi hoảng sợ nói: "Lão gia, khi nô tì nhìn thấy Đinh quản sự nhìn mình, ánh mắt vô cùng đáng sợ, như có thể lấy đi mất linh hồn của nô tì, trong lòng sợ hãi, mới kinh hãi hô lên, xin lão gia tha tội" Cô ta nhìn Đinh Hạo, giọng run run nói: "Nô tì là một người không có kiến thức, cũng không biết ai đúng ai sai, nhưng có thể biết được công lao của nhị thiếu gia đã gánh vác Đinh gia ta, Nhạn quản sự đã gánh vác công việc quản lí họ Đinh, chợt nghĩ ra một chuyện…"
Đinh Đình Huấn nhíu mày nói: "Nghĩ ra chuyện gì?"
Lan Nhi nuốt nước bọt, nhìn về Đinh Hạo, nói một cách sợ sệt: "Nô tì nghĩ lại 20 năm nay thái thái bình bình, thuận buồm xuôi gió, chưa từng xảy ra một chuyện lớn nào, nhưng từ cuối năm ngoái thì sóng gió không ngừng nổi lên, liên tiếp xảy ra chuyện rắc rối. Lúc đó, chính là sau khi Đinh quản sự giả chết sống lại, tính tình thay đổi hẳn. Người trong thôn đều nói, Đinh quản sự vì hoạ được phúc, gặp được hồ tiên, vừa nhìn thấy ánh mắt đáng sợ của Đinh quản sự, nô tì mới đột nhiên mới nghĩ rằng… Đinh quản sự chắc không phải là… bị yêu tinh đi theo chứ?"
Cao Đại vừa nghe thấy liền nhảy ra nói: "À nha, Lan Nhi tỷ tỷ nói tiểu nhân cũng cảm thấy rất nghi ngờ. Mọi người ở đây đều biết A Ngốc trước kia như thế nào chứ, người này ngơ ngơ ngốc ngốc, không nói không rằng, nhưng Đinh Hạo bây giờ thì sao? Mọi người nói xem, nói xem…
Nghe thấy vậy đám người này liền rộ lên, những tên ngu dân quê mùa vốn càng tin những chuyện như thế này, Cao Đại lại nói như thế liền làm động lòng đám dân
Đinh Hạo từ nhỏ đến lớn là người như thế nào, ai lại không biết, hắn nếu như không ngốc ngếch, thì cũng không bị người ta đeo cho cái danh A Ngốc. Nhưng từ cuối năm ngoái hắn bị ốm một trận, đột nhiên biến thành một người khác.
Đại thiếu gia Đinh gia gặp cướp bị trọng thương, chính là lúc sau khi hắn sống lại. Đại nạn của Đinh gia cũng chính là do một tay hắn giải trừ. Sau này mọi phiền phức của Đinh gia luôn không ngừng tìm đến, ngay cả Đinh lão gia thủ đoạn thấu trời cũng không có cách nào giải quyết, lại đều để hắn dùng những phương pháp kì quái phá giải, trừ khi hắn là…hắn nhất định là bị yêu quái mượn xác hoàn dương rồi, lại còn có mưu đồ cướp đoạt tài sản Đinh gia và hại mọi người?