Bộ Bộ Sinh Liên
Chương 309 : Phượng hề phượng hề
Ngày đăng: 20:57 19/04/20
Dương Hạo đang bẩm báo sự tình cho hắn nghe: "Thiên tuế, hạ quan dựa vào lời khai của Lưu Thư Thần, đã sai người theo Quách quan sát tỉ mỉ điều tra kho phủ, trong kho phủ là một hòm quan ngân, chỉ có mặt trên của hòm mới là thật, bên dưới đều là con chì, lại tiếp tục kiểm tra, có rất nhiều hòm bị niêm phong, ngân lượng bên trong không thể tưởng tượng nổi, toàn là đá và gạch gói…"
Triệu Đức Chiêu nghe đến đây không kìm được vỗ bàn, tức giận quát: "Thực là coi trời bằng vung, Đặng Tổ Dương còn nói là hắn không hề hay biết, nếu hắn thực sự là không biết thì một viên quan hồ đồ như thế nên trị thật nặng, nếu không thì địa phương Tứ Châu do hắn cai quản không biết sẽ thối nát đến mức nào nữa. Nhà kho bên đó sao rồi, giam giữ nhiều nhân chứng như thế, mà người của ta có hạn, ngoài hộ tống trên thuyền, người điều đi thì có hạn, chỉ có thể dựa vào sai dịch địa phương, trong số họ còn có bao nhiêu tên cấu kết với gian thương, giờ còn chưa biết, nếu có sơ xuất gì thì mình bị động đấy."
"Vâng, vương gia yên tâm, hạ quan cũng biết trong số sai dịch tất có kẻ là người của bọn chúng, nhưng người cần thẩm tra, tra án, tác chứng, thẩm vấn, đều cần dùng người, nha sai quan lại nhỏ địa phương không thể không dùng, dựa vào việc giam giữ bọn họ vào trong nhà kho, mỗi tên một kho, bảo vệ năm bước một trạm gác, đều đứng ở ngoài, như vậy quan sát lẫn nhau, trong đó có tên nào đồng lõa với chúng, thì cũng không có cách nào tận dụng sơ hở mà thả bọn chúng ra. Được một lát nữa, hạ quan sẽ đi nhà kho, căn cứ vào chứng cứ chỉ huy điều hành phạm nhân, cứ một lần chuyên hỏi một người, công phá dần, làm cho chúng không có cách nào tiến hành đồng minh."
"Ừ, Dương viện sử nói vậy thì làm đi, nhìn có vẻ lỗ mãng, kỳ thực lại rất có đạo lý, bổn vương rất là yên tâm, có ngươi…"
Hắn vừa nói đến đây, một tiếng hát mang máng vang vọng lại:
"Phượng hề, phượng hề quy cố hương,
Ngao du tứ hải cầu kì hoàng,
Thời vị ngộ hề vô sở tương,
Hà ngộ kim tịch đăng tư đường,
Hữu diệm thục nữ tại khuê phường,
"Theo ta thì không thể." Phương Chính Nam nhìn ra phía cửa thuyền nhìn Ngụy vương đang nhắm mắt, nhỏ giọng nói: "Thiếu niên mộ ngải, nếu ta ngươi thời trẻ như Ngụy vương, thì có mĩ nhân kiều diễm tới cửa muốn nhờ, lại là cô nương mà mình hằng ngưỡng mộ, có thể giúp đỡ được không? Huống hồ là Ngụy vương tuy cẩn thận, cuối cùng cũng là hậu duệ hoàng tộc, đương nhiên là có hùng khí, nếu ta nghĩ không lầm, hắn nhất định sẽ giúp, nếu ta ngươi xuất hiện, một khi để hắn tỉnh lại, thì không như vậy nữa."
Mộ Dung Cầu Túy gật gù hiểu, sờ cằm: "Có lý, ta ngươi cứ đứng ở một bên xem. Tóm lại Đặng Tổ Dương sống chết thế nào, thì chớ để hắn liên lụy đến tướng gia mới tốt."
………………
"Đặng cô nương, mau mau đứng dậy, có gì đứng dậy rồi nói."
Lúc này đang là mùa hè, nên rất nóng, Đặng Tú Nhi mặc tuy ít, quần áo lụa mỏng mềm, đang bị ướt đẫm, nên quần áo dính sát vào người, ẩn ẩn hiện hiện lộ màu da, cô quỳ ở đó, tấm lưng thon, mông tròn lẳn, Triệu Đức Chiêu không dám nhìn nhiều, đưa tay ra nâng cô dậy, nhưng Đặng Tú Nhi vẫn quỳ đó, hắn thực không nỡ.
Đặng Tú Nhi đột nhiên nói: "Vương gia, Tú Nhi vừa nãy nói đều là thật, gia phụ thực sự đã bị người thân lừa mà không hề hay biết, gia phụ tuyệt đối không phải là một tham quan vô lại. Giờ tính mạng gia phụ nằm trong tay vương gia, Tú Nhi đường cùng mới phải đến đây cầu xin vương gia giơ cao đánh khẽ, có thể cứu lấy tính mạng của cha tiểu nữ."
Triệu Đức Chiêu thở dài nói: "Đặng cô nương, quả thực bổn vương rất tin nàng, Đặng tri phủ thực sự không phải tham ô, nhưng thân tín của hắn lại câu kết với Châu Vọng Thúc cùng thao túng lương thực Tứ Châu, đầu cơ tích trữ hưởng món lời kếch xù là có thật, Đặng tri phủ trực tiếp quản lý ngân lượng kho phủ bị tham ô cũng có thật, là một tri phủ ở Tứ Châu, việc đó cũng không biết thì có thể miễn tội sao?"
"Vương gia…"
"Đặng cô nương, thực không dấu, lời mà bổn vương thẩm vấn Lưu Thư Thần và lời cô nói còn có ra vào, giờ nghĩ lại, lệnh đường ban đầu là dấu lệnh tôn chân tướng, mà lệnh cậu Lưu Thư Thần lại dấu lệnh đường chân tướng. Hắn tự tham ô một số ngân lượng là thật, tham ô lượng lớn quan ngân cùng với Châu Vọng Thúc liên thủ đẩy giá lương thực lên cao cũng có thật, ngoài ra… hắn không nói với lệnh đường, hắn còn áp dụng bóp méo trướng mục hoặc không nhập trướng, trực tiếp tham ô một lượng lớn ngân khố trong kho phủ, còn tham ô rất nhiều ngân lượng cho Lưu thị làm ăn buôn bán bằng số tiền ấy, cho nên như coi trời bằng vung, một tay che trời, là một quan tri phủ, lệnh tôn có thể bỏ qua sao?"