Bộ Tứ Ngớ Ngẩn

Chương 79 :

Ngày đăng: 13:28 18/04/20


                  



Nắng rọi dài trên con đường gồ ghề khiến mặt đất như thêm phần lấp lánh, bên cạnh, thảm cỏ xanh mượt như từng lớp từng lớp phủ thêm màu bàng bạc nổi bật.



Tôi ngồi trên đó, gió thổi nhẹ, từng lọn tóc tôi khẽ đung đưa.



Cảnh vật xung quanh đẹp như tranh vẽ, nào cây nào hoa, chỉ có duy nhất cái mặt của tôi là chẳng ra gì...



Tôi cười gượng, lầm bầm: “Mày xong chưa?”



“Chưa, mặt mày nhìn gớm quá, mau đổi biểu cảm cho tao.”



“...” tôi lại phải nhoẻn miệng cười, trong khi con Lâm ở trước mắt mình cứ cầm cái máy chụp hình trên tay, lượn qua lượn lại, hết đưa lên ngắm chụp lại hạ xuống, thậm chí còn nằm dài ra đất, nhìn vô cùng thảm thương.



Sau một hồi, nó mới hạ luôn cái máy xuống, nhăn nhó với tôi: “Mày có thể hợp tác với tao một chút được không? Cái biểu cảm đó của mày mà đem đi thi thì có mà đi thi vào tổ chức sát thủ ấy.”



“Tao đâu có cố tình. Bình thường chụp hình chẳng phải vẫn dễ thương đó sao.” Tôi bĩu môi, bị nó lườm cho một cái, lại lập tức mỉm cười “Thì đó, mày cứ lấy mấy tấm đó đem đi nộp cho rồi.”



“Hình cận mặt thì có nhiều rồi, nhưng cần thêm mấy tấm toàn thân nữa. Nếu không, tại sao tao lại phải hạ mình đi chụp hình cho mày!! Mau cười!!” nó nói rồi đưa cái máy chụp hình lên.



“...” để chụp hình cho tao mày phải hạ mình... haha...



Tôi cười...



Nó lại bỏ cái máy xuống, cười nụ cười ác quỷ: “Đổi kiểu ngồi cho tao... mày qua đây.”



Tôi theo sự chỉ đạo của nó... chụp cả buổi mới được vài ba tấm mà nó cho là ưng ý nhất.



Cuối cùng, tôi mệt mỏi nằm dài ra cỏ. Con Lâm cũng thở ra nằm đối đầu với tôi.



Tự nhiên nó nghĩ nghĩ gì đó lại đưa máy lên chụp.



Bức hình được chụp trong vô tình đó vậy mà trở nên thật nghệ thuật...



Trong hình, nền cỏ xanh mướt, tôi và nó cả hai đứa nằm cạnh nhau trên cỏ, xoay mặt nhìn nhau... khẽ cười.



Sau khi chụp hình, đương nhiên chúng tôi không phí cả tối chủ nhật chỉ để ở nhà xem ti vi. Đã sẵn tiện ra ngoài, tôi với nó kéo nhau đi hẹn hò.



Từ khi nó và tôi có bạn trai, hình như tần suất đi chơi cùng nhau đang suy giảm một cách nghiêm trọng.



Hôm nay cứ xem như ngày cải thiện tình bạn đi.



Tôi với nó chạy qua Diamond gửi xe rồi đi bộ ra hồ con rùa ăn vặt.



Mua cho mỗi đứa một cái bánh tráng nướng, chúng tôi ngồi xuống thả chân tự do đung đưa.



Bên ngoài xe cộ tấp nập, đường phố lên đèn rực rỡ, nhưng tôi và nó ngồi đó cảm thấy vô cùng bình yên.
Tôi gật đầu đồng tình.



Nó suy tư nói “Hôm trước lúc ổng đi tắm, tao vô tình thấy điện thoại của ổng có tin nhắn.”



“...” mày làm cái quái gì mà ở cạnh Khang Ảo lúc nó đi tắm thế kia...



“Tin nhắn của con nhỏ nào đó hỏi là cuộc hẹn buổi chiều hôm đó vẫn không bị hủy đúng không. Tao chỉ thấy chứ cũng chẳng nghĩ gì nhiều.



Vậy mà chiều hôm đó, ổng lại viện cớ có việc mà bỏ tao cù bơ cù bấc.”



“Mày sao mà đa nghi.” Tôi chép miệng bình luận.



“Không có đâu... có vài lần sau đó, khi ổng đi chơi với tao, mỗi lần cái số đó gọi đến thì một lát sau ổng lại kiếm chuyện để đi về. Tao không nghi ngờ cũng không được.”



“Sao mày biết đó là con gái, có bao giờ nói chuyện với người ta đâu?”



“Có... có rồi. Lúc đầu nhìn cách nhắn tin tao chỉ nghi ngờ thôi, sau đó, tao tình cờ nghe thấy tiếng của con gái ở đầu dây bên kia lúc Khang Ảo nói chuyện điện thoại.”



“Thế là mày liền cho là nó coi trọng cái con đó hơn mày? Lỡ như là em gái thì sao? Hay là dì nó, cô nó gì đó?”



“Nếu người đó không có gì cần phải giấu thì tại sao lại không chịu lưu tên người ta lại? Mày có bao giờ thường xuyên liên lạc với ai đó mà chẳng lưu số lại chưa, trừ trường hợp mày với người đó lén lén lút lút làm gì đó!”



Đà này không ổn, nó càng nói tôi càng thấy nó hợp lý, càng lúc tôi càng nhích về phe của nó rồi!! Khang à, rốt cuộc tại sao mày lại bí bí mật mật cho con người ta phải khổ thế hả??



“Mày... thấy đó. Chuyện là... tao nghĩ mày đi nói thẳng với nó đi.” Tôi nói lí nhí trong miệng.



“Tao không phải không muốn nói, mà mỗi lần nhìn thấy Khang, tao lại không thể nhìn thẳng vào người ta, chỉ có thể liếc một cái xong bỏ đi...”



“Thật là...” tôi thở dài “Muốn tao giúp mày không?”



“Tao không cần mày giúp, lỡ như Khang thật sự có con khác thì...”



“Thì tao cùng tất cả mấy đứa con gái 11A4 sẽ cùng mày đi đánh ghen con nhỏ đó, ừm... sẵn tiện đánh luôn thằng Khang cho tới khi thằng nó không còn khả năng sinh sản nữa thì thôi.” Tôi chen ngang miệng nó, lấy khí thế của mình lấn át câu nói của nó.



“Thật ra thì... Hạ nè.” Nó đột nhiên chuyển sang chất giọng khẽ khàng nhẹ nhàng.



“Hở? Có chuyện gì?”



“Mày biết tao là cựu đầu gấu phải không?”



“Ừ... thì sao?” tôi nuốt nước bọt... không khéo nó thật sự định giết tôi vì tôi đã chen ngang lời nó nói???



“Thì đó... dù tao đã là đầu gấu, nhưng vẫn thấy câu nói vừa rồi của mày thật đáng sợ... mày có máu giang hồ hơn tao.”



“...”