Bổn Vương Ở Đây

Chương 25 :

Ngày đăng: 15:36 19/04/20


Trong bóng tối có âm thanh vỡ vụn huyên náo bên tai, bất luận Thẩm Ly bịt chặt tai hay phong bế năm giác quan, âm

thanh đó cứ như một quái thú không lỗ hổng nào không chui lọt, ở trong

đầu chầm chậm cắn xé lý trí nàng.



“Im đi!” Cuối cùng Thẩm Ly không nhịn được mà hét lên, “Im đi!”



“Giết…” Chỉ

một chữ này thôi, lúc thì giương cao the thé, lúc thì trầm thấp âm độc,

hình ảnh trước mắt nàng dần dần hóa thành dòng máu đỏ tươi, múa may như

dáng vẻ nàng lúc giết địch trên chiến trường. Trong ngực có một ngọn lửa thiêu đốt, mắt Thẩm Ly nóng lên, ánh sáng đỏ vừa hiển hiện, bỗng có một luồng khí mát mẻ từ trong tâm mạch nàng tuôn ra, lan đi khắp toàn thân, giống như bàn tay ấm áp trong ánh nắng nhẹ xoa đầu nàng: “Cục cục tác,

sao ngươi cứ luôn nóng nảy vậy nhỉ?”



Nóng nảy? Ở tiểu viện đó nàng đã khép mình nhiều lắm rồi…



“Thẩm Ly!”



Một tiếng

gọi khiến Thẩm Ly bừng tỉnh. Nàng mở mắt, trong bối cảnh tối đen, bạch y của Hành Chỉ càng trở nên bắt mắt. Nàng nhìn hắn ngẩn ra trong một khắc rồi lập tức hồi thần, xem xét bốn phía, đôi mày nhíu chặt: “Đây có phải là ở trong Khư Thiên Uyên không?”



Hành Chỉ cười: “Vương gia thông minh!”



“Ngài… Thần quân sao vẫn còn ở đây? Phong ấn…”



“Phong ấn

thì được vá xong rồi, nhưng bị phép thuật của mấy con yêu thú trói

chân.” Hành Chỉ nói thẳng không hề giấu diếm. “Mấy ngày nay vá lại phong ấn đã hao tổn không ít sức lực, trong lúc không chú ý đã để bọn chúng

thừa cơ. Khư Thiên Uyên quanh năm đầy chướng khí, ta nhất thời không

thoát được pháp thuật của bọn chúng nên dạo chơi ở đây luôn.”



Bị yêu thú

nhốt ở nơi đầy rẫy chướng khí không thấy mặt trời thế này mà hắn lại nói là đang đi dạo sao… Thẩm Ly vốn muốn hỏi hắn có bị thương không, nhưng

nghe nói vậy liền cảm thấy mình lo lắng thật quá dư thừa.



Hành Chỉ cười nhạt nhìn Thẩm Ly, “Vương gia cũng nổi hứng muốn đi dạo trong Khư Thiên Uyên sao?”



Thẩm Ly vỗ

trán: “Không, ta không có hứng thú như vậy. Chẳng qua là…” Giọng nàng

khựng lại, “Chẳng qua là vừa hay cùng các tướng sĩ đi tuần đến chỗ này,

ta hơi tiến lại gần một chút, bị một sức mạnh quái lạ trong này kéo

vào.”



“Ồ!” Hành Chỉ chống cằm suy nghĩ trong chốc lát, “Còn có thể kéo cô vào nữa à. Đám yêu thú này ngày càng thú vị nhỉ!”



Thú vị chỗ nào đây hả!


ngài tại sao lại chỉ hôn sự này cho ta đó!”



“Là vì…” Hành Chỉ ngẩng đầu không biết nhìn về hướng nào, “Cảm thấy cũng xứng lắm!”



“Há… hắt…

hắt xì!” Trong Thiên cung, Phất Dung quân đang ngâm mình trong bồn tắm

rải đầy cánh hoa bỗng hắt hơi một cái, người hầu bên cạnh vội đưa khăn

mặt lên: “Tiên quân thấy nước lạnh rồi sao?”



Phất Dung

quân phẩy tay nói: “Lấy chút đồ ăn đến cho ta.” Người hầu bên cạnh đáp

lời, vừa đi ra cửa, cửa gỗ bèn bị một sức mạnh đẩy ra, một người hầu

khác hoảng hốt loạng choạng chạy từ bên ngoài vào: “Tiên quân! Tiên

quân!”



Phất Dung quân vội hét lên: “Đứng lại! Mình đầy bụi đất! Không được làm dơ thánh địa mộc dục[1] của bổn quân!”



[1] Mộc dục: tắm rửa



Người hầu

chỉ đành đứng ngoài bình phong cúi người nói: “Tiên quân, vừa rồi có

người của Ma giới đến báo, nói yêu thú thoát ra từ Khư Thiên Uyên đã bị

Bích Thương vương chém rồi. Tiên quân, ngài không biết đâu, tiểu nhân

nghe nói, hai mắt Bích Thương vương kia đỏ rực, một thương đâm chết yêu

thú to bằng Thiên cung vậy. Sau đó còn ăn tươi thịt yêu thú kia nữa. Ăn

đến toàn thân đầy máu luôn.”



Phất Dung

quân kinh hãi tái xanh mặt mũi, vội giật lấy y phục bên hồ quấn lên

mình, chân trần chạy ra ngoài bình phong, giật áo người hầu run giọng

nói: “Thật không?”



“Hoàn toàn chính xác!”



“Chuẩn… chuẩn bị! Còn không mau chuẩn bị cho bổn quân! Bổn quân phải đi diện kiến Thiên đế!”



Nghe nói hôm đó Phất Dung quân ở trước Tẩm điện của Thiên đế gào “Tôn nhi không muốn chết!” suốt một buổi. Cuối cùng bị người hầu của Thiên đế lôi ra khỏi

Thiên cung.



Đêm đến,

Phất Dung quân bật dậy từ trên giường: “Không được!” Hắn nói, “Ta phải

đến Ma giới tận mắt xem thử, có tệ đến đâu đi nữa… có tệ đến đâu đi nữa

cũng không thể chết thảm trong ngày động phòng hoa chúc được!”