Boss Cuồng Vợ Yêu
Chương 41 : Cầu hôn
Ngày đăng: 09:48 30/04/20
Ngày nào đến rồi cũng sẽ đến, Diệp Tử Ái chính thức sinh em bé, cô được mẹ tròn con vuông, đứa bé trai được chào đón trong vòng tay của Bạch Tử Ngôn cùng niềm hạnh phúc của bà Lục. Bà đã đợi ngày này lâu lắm rồi! Nhìn đứa bé trai đáng yêu đang được ôm trong người nở nụ cười mãn nguyện
"Tử Ái...khổ cho con rồi!"
Quay sang Bạch Tử Ngôn anh cũng cảm thấy vui sướng không kém nhưng anh lo cho cô hơn, thấy sắc mặt cô vẫn còn xanh xao sau cuộc sinh đẻ, tim anh chợt như có ai đó bóp lại, mùi bệnh viện quả thật không dễ chịu một chút nào, nén lại tâm trạng anh vuốt ve gương mặt nhợt nhạt của cô sau đó chậm rãi nói
"Em cảm thấy sao rồi?"
Diệp Tử Ái đôi mắt ngấn lệ nhìn đứa con sau đó khẽ lắc đầu mỉm cười, cô thật chỉ muốn mau chóng nhìn thấy đứa trẻ này cho nên dù có đau đớn hay mệt mỏi cô đều chẳng bận tâm đến, nắm lấy bàn tay to lớn của anh, giọng nói vẫn còn yếu ớt
"Em không sao!"
Bạch Tử Ngôn gương mặt đăm lại nhìn cô, anh thật chẳng đành lòng một chút xíu nào! Bà Lục bên cạnh vẫn cứ luyên thuyên không ngừng, hết cười rồi nói khiến cả căn phòng đều trở nên náo nhiệt!
"Tử Ngôn...con tính đặt tên cho con của con là gì vậy?"
Thoáng một chút trầm tư, Diệp Tử Ái ôn nhu nhìn anh tựa như dò xét.
"Anh nghĩ ra chưa?"
Từ lâu anh đã suy nghĩ tên cho đứa bé này rồi, nhưng bây giờ đột nhiên bị hỏi nên anh càng trở nên lúng túng không biết chọn tên nào cho hay đưa mắt sang cô sau đó môi tự dâng lên một đường đáp lại
"Gia Hành...Bạch Gia Hành sẽ là tên của con chúng"
Gia Hành? Tên nghe cũng được nha! Diệp Tử Ái gật đầu hài lòng ngay cả bà Lục cũng vui vẻ nhẩm theo
"Tiểu Hành của bà!...Ngoan"
***
Việc học của Diệp Tử Ái chợt hoãn lại vì cô mới vừa sinh con, tin tức này đối với Nhã Tịnh cùng Lôi Vũ là một tin chấn động địa cầu, ngay khi biết ba đứa trẻ là Bạch Tử Ngôn cả hai còn không khỏi giật bắn mình! Không phải chứ? Diệp Tử Ái rốt cuộc cũng đi trình bày cùng giải thích tất cả mọi chuyện cho cả hai nghe, lúc nghe xong rồi cả hai vẫn còn ngơ ngác vẫn chưa hết hoàn hồn về. Nhã Tịnh sớm đã biết trước nhưng chính miệng cô nói ra cũng không tránh khỏi sửng sốt
"Ngôn...cái này..."
Gương mặt lạnh lùng phản chiếu với tia sáng hiện rõ từng đường nét góc cạnh quyến rũ của anh, bàn tay nắm chặt lấy tay cô không rời, ánh mắt thâm tình ấm áp nhìn lấy cô như thu gọn hết biểu hiện cùng phản ứng không sót thứ gì! Đôi môi mỏng tà mị khẽ cất tiếng nói
"Tử Ái...Em có đồng ý lấy một người đàn ông như anh không?"
Cơ thể không giấu được nổi kinh ngạc mà rung lên một hồi, cô không ngờ rằng giờ đây Bạch Tử Ngôn đang cầu hôn cô! Vừa mới có suy nghĩ thoáng qua trong đầu nay bất giác thành hiện thực, sự bất ngờ mà anh mang đến khiến cô không biết phản ứng thế nào, tim giờ đã đập nhanh đến mức muốn rời khỏi lồng ngực cô, hai má hiện lên một tầng hồng nhẹ đầy ngượng ngùng. Khó khăn lắm cô mới chỉnh lại tâm trạng của mình nén cảm giác muốn nhảy cẩng lên mà nói với anh
"Anh nói...nói thật không?"
"Chưa bao giờ anh nghiêm túc như hôm nay! Tử Ái khoảng thời gian từ lúc gặp em đã khiến anh cảm thấy rất hạnh phúc, giờ đây chúng ta còn có Tiểu Hành ở nhà mà anh lại chưa cho em được một thân phận đàng hoàng nào! Đây chính là lúc để anh làm điều đó, anh đã suy nghĩ rất lâu, không biết đã nghĩ ra bao nhiêu cách để cầu hôn em nhưng cuối cùng anh chỉ chọn cách không mấy lãng mạn này để nói với em những lời từ tận sâu đáy lòng anh đã muốn nói từ lâu! Tử Ái em là cả mạng sống của anh, cả một đời này của anh cũng chỉ có thể lấy em làm vợ! Nên em..."
"Em đồng ý...đồng ý"
Diệp Tử Ái từng chút từng chút không giấu được cảm xúc của mình bởi lời nói của anh, hai mắt đã cay cay rồi rơi nước mắt từ lúc nào không biết, cô không chút do dự mà ôm chặt lấy anh bật ra thành tiếng nức nở xen lẫn vào đó là niềm hạnh phúc không thể diễn tả thành lời
Bạch Tử Ngôn cơ thể chợt cứng ngắc lại, anh bất giác được cô làm cho mất phương hướng, cuối cùng cô cũng đồng ý lấy anh! Ôm chặt lấy thân thể nhỏ bé sau đó là chuyển sang bế cô lên xoay một vòng hét lớn
"Tử Ái...cảm ơn em...cảm ơn bà xã của anh!"
Bị anh bất ngờ làm cho chóng hết cả mặt, nhưng dù vậy cô vẫn thấy rất vui, bật ra tiếng cười lớn đầy hạnh phúc
"Ngôn...bỏ em xuống!"
Bạch Tử Ngôn tuyệt nhiên chẳng muốn buông cô ra chỉ nhìn ra phía biển mà tuyên bố dõng dạc một cách mạnh mẽ
"Anh yêu em Tử Ái"
Cả mặt biển cùng những con sóng xô vào bờ như đang vỗ tay cho một chuyện tình đẹp đã được đền đáp! Không gian dường như chỉ còn lại sự thổn thức cùng nhịp đập của con tim. Sau tât cả anh và cô đã trọn vẹn bên nhau