Boss Là Nữ Phụ
Chương 1074 : Các chủ có lệnh (1)
Ngày đăng: 22:32 28/04/20
Tất cả mọi người đều biết Kỳ Ám là tính mạng của Lâu Nguyệt.
*
Yên tĩnh.
Một sự yên tĩnh chết chóc.
Tình trạng yên tĩnh như thế này rất ít khi gặp lúc mới tới một vị diện nào đó, nhưng đau đớn vẫn trước sau như một mà trào tới.
Sắp chết rồi! Sắp chết rồi!
Lại cứ thế mà chết à! Tức quá! Không thể để ông đây yên bình mà tới, rồi giả bộ làm một thiếu nữ xinh đẹp ngây thơ được sao?
Cơn đau từ vùng bụng truyền tới, xua đi những ý nghĩ vẩn vơ của Thời Sênh.
Chẳng cần phải nghĩ, lần này chắc chắn là do cái bụng trúng thưởng rồi.
Hệ thống thiểu năng! A a a a a!
Nội tâm Thời Sênh phát điên, một lúc sau mới từ từ mà mở mắt ra, trước mắt là một mảng trắng xóa, không nhìn thấy gì hết.
Thời Sênh thử chớp mắt, xua đi cảm giác chua sót trong mắt, nhưng trước mặt vẫn là một mảng trắng xóa không nhìn thấy gì hết.
Thời Sênh: “...” Đệch! Đệch! Đệch!
Mù à?
Thế này thì làm được cái lông gì! Không nhìn thấy thì giả bộ ngây thơ làm sao? Offline đổi địa điểm!
[...] Ký chủ, mắt của cô rất tốt, không có vấn đề gì cả.
Nếu hệ thống là người thì chắc chắn lúc này nó đang nghiến răng nghiến lợi.
Vị diện là thứ cô nói đổi là đổi sao? Cô cho rằng đây là mua rau ngoài chợ hả!
Không mù thì tại sao ta không nhìn thấy gì?
[...] Cô thử lại xem.
Thời Sênh lại chớp mắt mấy cái, ánh sáng màu trắng trước mắt dần dần biến thành một khung cảnh mơ hồ. Cô phải chớp mắt một lúc lâu mới có thể nhìn rõ được khung cảnh.
Ánh sáng mặt trời gay gắt chiếu rọi trên đầu, có lẽ là vì nguyên chủ bị thương, lại bị ánh mặt trời chiếu vào, cho nên mới tạm thời không nhìn thấy được.
Thời Sênh giơ tay sờ bụng.
Một chữ, đau.
Thời điểm cô đến đây chính là đoạn nội dung khi nguyên chủ muốn đồng quy vu tận với nam chính, nhưng kết quả ngược lại là bị nam chính giết.
Di nguyện của nguyên chủ là bảo vệ được Lâu Lân, sau đó báo thù.
Nguyên chủ hiểu rõ chuyện bị bắt chỉ là sớm muộn, cho nên cô ta không hề oán hận nam chính. Nhưng nam chính dùng Lâu Lân để uy hiếp Lâu Nguyệt, điều này đã chạm đến vảy ngược của cô.
Mỗi người đều có vảy ngược và cho dù là bia đỡ đạn cũng sẽ có.
Thời Sênh lại thở dài, nguyên chủ này đúng là bia đỡ đạn thật nha.
Lúc này nam chính còn chưa gặp gỡ nữ chính, sau khi giao chiến với cô ta, nam chính bị thương rồi mới gặp được nữ chính.
Kịch bản của nhân vật chính còn chưa bắt đầu, thì kịch bản của cô ta đã đi đến hồi kết rồi.
Đúng là hòn đá lót đường tốt để mở màn.
Thực sự là quỳ một tập luôn.
Bia đỡ đạn nguyên chủ không làm gì sai cả, cô ta chỉ hoàn thành nhiệm vụ do cấp trên giao phó, cũng chỉ vì muốn sống sót, và vì muốn em trai sống sót.
Sự không cam lòng của cô ta là nên có.
Thời Sênh tiếp nhận cốt truyện, thở dài một cái không biết làm sao.
Cái bia đỡ đạn này khó làm lắm!
Đều chỉ là viên đá lót đường cho nam nữ chính thôi.
Mẹ nó chứ thằng cha nam chính thiểu năng còn muốn thống nhất giang hồ, nằm mơ!
“Hú…”
Tiếng sói tru lên khiến Thời Sênh giật mình sợ hãi. Cô nhìn về phía xa nơi phát ra âm thanh, ở cánh rừng phía trên, có mấy đôi mắt ánh xanh đang chầm chậm lại gần cô.
Có… có sói!
[…] Ký chủ cô nói lắp cái gì? Chưa từng gặp sói à?
Thời Sênh động đậy cái cổ, nói giọng âm u: “Không có người để chém, thì ta chém tạm sói cũng được.”
[…] Nó biết ngay mà, Ký chủ sao lại sợ loài động vật yếu ớt như sói được chứ.
#Ký chủ thiểu năng lại muốn làm chuyện gì#
#Ký chủ mà không gây chuyện thì chắc chắn là giả#