Boss Là Nữ Phụ
Chương 1085 : Các chủ có lệnh (12)
Ngày đăng: 22:32 28/04/20
Bên này Đường chủ Phong Vân Đường khẳng định chắc chắn là do Thời Sênh làm, nhất định bắt Thời Sênh đền mạng cho Khiên Mạn.
Tranh Vanh xuất hiện, lệnh cho mọi người yên lặng chớ nóng nảy, tình hình cụ thể đợi điều tra xong rồi xử lý.
Nhưng Đường chủ Phong Vân Đường đợi mấy ngày sau vẫn chưa thấy Tranh Vanh xuất hiện, dường như hắn đã quên lãng chuyện này đi rồi.
Đường chủ Phong Vân Đường không nhịn được mà đi tìm Tranh Vanh.
Tranh Vanh tìm đại một người, nói hắn là hung thủ thực sự.
Đường chủ Phong Vân Đường nhìn thấy người đó, sắc mặt liền trắng bệch.
“Phong đường chủ, chuyện không nên nghĩ thì đừng nên nghĩ đến, lần này chỉ là một lần cảnh cáo.” Tranh Vanh đứng trên bậc thềm, giọng điệu vẫn không nhanh không chậm như cũ, “Đây là Khiên Vũ Các của Chủ thượng.”
Đường chủ Phong Vân Đường quỳ ở phía dưới, mồ hôi trên đầu túa ra như mưa, trong lòng không rõ là sợ hãi hay phẫn nộ.
Cho đến khi Tranh Vanh rời đi, bốn phía xung quanh khôi phục lại sự yên tĩnh trước, Đường chủ Phong Vân Đường mới đứng dậy. Hắn ta nhìn lên lầu các ở trước mặt một lượt, quay đầu rời đi.
Khiên Hiên bên ngoài bồn chồn lo lắng đứng chờ. Thấy đường chủ Phong Vân Đường vừa đi ra, hắn liền chạy tới hỏi, “Cha, Chủ thượng nói thế nào?”
“Chuyện này phải dừng lại tại đây.” Đường chủ Phong Vân Đường trầm mặt thốt ra mấy từ.
“Cái gì? Cha, cha đang nói gì vậy? Lẽ nào để Mạn Mạn chết không rõ ràng như vậy sao?”
Đường chủ Phong Vân Đường trừng mắt nhìn Khiên Hiên, “Ngươi thì hiểu cái gì, được rồi, về nhà rồi nói.”
“Cha...”
Khiên Hiên bị biểu tình trên mặt của đường chủ Phong Vân Đường dọa cho sợ hãi, không dám nói thêm nữa, nhưng trong lòng hắn vẫn không cam tâm.
Tại sao Chủ thượng lại không trừng trị ả tiện nhân Lâu Nguyệt đó?
Rõ ràng là do ả tiện nhân đó giết người, tại sao Chủ thượng lại phóng túng cho ả như vậy?
Hắn nhất định phải báo thù cho Mạn Mạn.
...
Tân nương chết, đương nhiên hôn lễ cũng không thể cử hành được nữa, nhưng bầu không khí tại Khiên Vũ Các vẫn có một cảm giác đè nén không nói được bằng lời, có một cảm giác khẩn trương tựa như mưa gió sắp kéo đến.
Thời Sênh cũng không lo lắng cho Lâu Lân, cả ngày ở trong viện mân mê Trì Minh Kiếm.
Đường chủ Phong Vân Đường rời đi trong sự không cam lòng.
Tranh Vanh thu lại ánh mắt, “Chủ thượng có nhiệm vụ giao cho ngươi.”
“Bảo hắn tự mình đến găp ta.” Thời Sênh lui vào trong viện, “À đúng rồi, mau trả lại Lâu Lân cho ta. Nếu không ta không đảm bảo chắc chắn Trì Minh Kiếm còn nguyên vẹn được đâu.”
Rầm...
Tranh Vanh: “...”
Tại sao bọn hắn lại là người bị uy hiếp ngược lại vậy?
Chiều hôm đó Lâu Lân được đưa về, tay chân còn nguyên vẹn, chỉ là tinh thần có chút hoảng loạn.
“Tỷ tỷ.” Lâu Lân theo thói quen bổ nhào vào người Thời Sênh. Lần này Thời Sênh đâu dễ dàng để hắn nhào vào, thân thể chuyển động, Lâu Lân lập tức bổ nhào vào không khí.
Cậu ổn định lại thân thể, nghi hoặc quay đầu nhìn Thời Sênh, “Tỷ tỷ?”
Thời Sênh mặt không đổi sắc nói, “Nam nữ thụ thụ bất thân.”
Lâu Lân thất vọng cúi đầu, “Ồ.” Trước đây tỷ tỷ đâu có để ý đến mấy thứ đó.
“Bọn chúng có làm gì đệ không?”
Lâu Lân lắc đầu, “Tranh Vanh công tử nói là để bảo vệ an toàn cho đệ. Tỷ tỷ, có phải tỷ lại phải nhận nhiệm vụ nguy hiểm gì không?”
“Làm gì có nhiệm vụ nào của tỷ không nguy hiểm chứ?”
Lâu Lân suy nghĩ, hình như nói cũng đúng.
Hắn cúi đầu, thất vọng hỏi, “Tỷ tỷ, có phải đệ đã gây thêm rắc rối cho tỷ không?”
“Ờ.” Nhưng không phải là rắc rối, mà là thể loại đèo bòng.
Nghe được câu trả lời của Thời Sênh, sắc mặt Lâu Lân tái xanh, cậu cắn răng, “Tỷ tỷ yên tâm, đệ sẽ chăm chỉ tập luyện, sẽ không liên lụy đến tỷ tỷ nữa.”
Trước đây là do Lâu Nguyệt bảo vệ Lâu Lân quá tốt, không nhẫn tâm để cậu chịu khổ, nhưng cô lại quên rằng cô không thể bảo vệ cho Lâu Lân cả đời.
Bản thân Lâu Lân trở nên mạnh mẽ mới là sự bảo vệ tốt nhất đối với cậu ta.