Boss Là Nữ Phụ
Chương 1140 : Thanh xuân có em (34)
Ngày đăng: 22:34 28/04/20
"Oa…”
“Trời ạ, xinh quá…”
“Em gái này xinh quá, ai thế? Hình như không phải học sinh trường chúng ta? Lần này trường học còn có cả học sinh trường khác sao?”
Trên sân khấu xuất hiện một nữ sinh, tóc xoăn, mặc váy công chúa, ánh đèn làm gương mặt cô ửng hồng, tinh xảo đến mức không giống người thường.
“Anh Lăng Hủ, em về rồi.” Nữ sinh hướng về phía Lăng Hủ đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên, khẽ chớp mắt.
Biểu tình của Lăng Hủ không có gì thay đổi, nhưng ánh mắt nhìn nữ sinh đó rõ ràng không giống khi nhìn người khác.
Thời Sênh yên lặng cắn hạt dưa, tiểu thanh mai của nam chính đã về, lại có cao trào rồi.
Em gái xinh đẹp, đáng yêu như thế, vậy mà lại thuộc về nam chính, thật là lãng phí tài nguyên.
[…] Ký chủ lại muốn ngồi trong bóng tối ngầm chọc chết nam chính rồi.
Dù cô có giết chết nam chính thì em gái này cũng chẳng là của cô đâu! Từ bỏ đi!
Lăng Hủ đưa nữ sinh xinh đẹp rời đi, điều này làm cho người ngựa các nơi nổi lên nghi ngờ. Mộ Dung Tiểu Tiểu tính toán hôm nay sẽ giải thích với Lăng Hủ, đột nhiên lại có nữ sinh này xuất hiện, còn rất xinh đẹp và có khí chất, thái độ của Lăng Hủ với cô ta còn rất không bình thường…
Mộ Dung Tiểu Tiểu liền lâm vào rối rắm.
Lễ kỷ niệm thành lập trường kết thúc, Thời Sênh chuẩn bị rời đi, Ngôn Luật lại giữ chặt tay cô, “Cô giáo, chờ tôi ở đây một chút được không?”
“Làm gì?”
“Em cứ đợi một lát là biết, em đồng ý với tôi, ở đây chờ một chút đi.” Nếu hắn không nhấn mạnh, sợ là cô sẽ không hài lòng và bỏ đi luôn.
Thời Sênh nhìn hắn ngờ vực mấy bận, “Mười phút.”
Mười phút, thế cũng đủ rồi.
Ngôn Luật đứng lên, đi vào hậu trường, người xung quanh đã rời đi gần hết, sân khấu vô cùng trống trải.
“Bụp!”
Được rồi, cứ cho là phải đi, thế thì sao chứ? Ta chỉ lười động não chứ có phải không có đầu óc đâu. Mi tưởng ai cũng giống mi, là một cái Hệ thống đần độn à?
[…] Nothing to say.
#Ký chủ nhà ta một lời không hợp liền đả kích ta, làm sao bây giờ, online chờ, rất gấp#
Hệ thống bị chọc ngoáy vô cùng thương tâm, nó quyết định chậm rãi log out.
…
Lúc sắp nghỉ hè, trường học liền tổ chức một buổi dạ tiệc.
“Anh Lăng Hủ, nhiều người quá!” Y Cẩn ôm tay Lăng Hủ từ ngoài tiến vào, vẻ mặt ngây thơ vô cùng, trên thực tế, trong lòng cô em này có rất nhiều chủ ý xấu xa.
Lăng Hủ không có tâm tình tốt, chỉ tùy ý đáp một tiếng, “Ừ.”
“Anh Lăng Hủ, chúng ta sang bên kia đi.” Y Cẩn kéo Lăng Hủ về một phía, Lăng Hủ để mặc cô ta kéo đi.
Ánh mắt hắn đảo lung tung trong phòng tiệc tìm kiếm, lúc đảo qua một góc, ánh mắt hắn dừng lại trên một bóng người.
Lăng Hủ lập tức trở nên sắc bén.
Mộ Dung Tiểu Tiểu đứng cạnh một người đàn ông, hai người nhìn khá thân mật, Mộ Dung Tiểu Tiểu còn ôm cánh tay người đó.
Mấy ngày trước, trong trường đột nhiên nổi lên tin đồn Mộ Dung Tiểu Tiểu được siêu xe đón đưa, hình như bị người ta bao nuôi.
Lăng Hủ chạy tới chất vấn lại bị Mộ Dung Tiểu Tiểu vặn hỏi lại, rằng hắn có tư cách gì mà quản cô ta.
Y Cẩn quan tâm dò hỏi: “Anh Lăng Hủ, anh sao thế? Khó chịu chỗ nào sao?”
Cô ta nhìn theo ánh mắt của Lăng Hủ, kinh ngạc thốt lên, “Đó không phải là bạn học Mộ Dung sao? Người đàn ông bên cạnh cô ấy là ai thế? Nhìn có vẻ…”
Y Cẩn không nói tiếp, ý tứ trong câu nói bỏ lửng đó đã quá rõ ràng rồi.