Boss Là Nữ Phụ

Chương 1292 : Thiếu tướng thích ngả ngớn (35)

Ngày đăng: 22:38 28/04/20


Thời Sênh nhìn thấy Hạ Vũ trong hôn lễ của mình. Hắn tới cùng với một cô gái. Cô gái kia nhìn đã biết không phải loại tốt lành gì, người khác nhìn Hạ Vũ nhiều một chút cũng bị cô ta tới sinh sự.



Ánh mắt của Hạ Vũ lại có thêm vài phần lệ khí.



“Rốt cuộc anh đã làm gì hắn?” Thời Sênh hạ giọng hỏi Diệp Sâm đứng bên cạnh mình.



“Em quan tâm hắn à?”



Thời Sênh trợn mắt, “Vì sao anh không giết hắn?”



Đương nhiên bản cô nương quan tâm hắn, quan tâm hắn sao không chết.



Ánh mắt Diệp Sâm nhìn xuyên qua đám người, dừng lại trên người Hạ Vũ, ý vị sâu xa nói, “Sống còn đau khổ hơn.”



“Em cảm thấy giết chết mới là bớt việc.” Không giết chết sẽ để lại mầm họa, bản cô nương rất sợ hãi.



“Anh không thích giết người.”



“Có thể thuê người làm mà.”



Đồng chí Tiếu Sinh nghe được thì mặt mũi trắng bệch. Hai người này lại nói chuyện giết người trong hôn lễ của mình, thật là đáng sợ.



Hôn lễ đó!



Đây là hôn lễ!



Là thời điểm lãng mạn nhất cuộc đời đấy.



Các vị chuẩn bị hôn lễ tắm máu à?



Cũng may chuyện Tiếu Sinh lo lắng không xảy ra, hôn lễ tiến hành rất thuận lợi.



Ừm… Điểm duy nhất không hài hòa chính là ông Diệp và ông Cốc suýt chút nữa cãi nhau trong hôn lễ. Dù bọn họ có ân oán gì, lạnh nhạt với nhau nhiều năm như thế, đột nhiên phải ở chung hòa thuận đúng là làm khó cho cả hai người.



Hai người ồn ào đến hăng say, đột nhiên có người tới báo, Thời Sênh và Diệp Sâm đã rời khỏi hôn lễ, vì thế bọn họ chỉ có thể tạm thời buông bỏ mâu thuẫn, nhất trí đối ngoại.







Từ Mi đứng nhìn bức ảnh cưới được bày bên ngoài khách sạn, đôi tay nắm chặt thành quyền.



Cốc Lam, tại sao cô lại hủy đi cuộc sống của tôi như thế?



Lúc Từ Mi chuẩn bị rời đi thì lại nhìn thấy Hạ Vũ từ trong đi ra. Thân mình cô ta cứng đờ, sau đó đi nhanh về phía Hạ Vũ.
So với bọn họ, Đế Lam chẳng khác nào một con quái vật khổng lồ, Từ tổng liên hệ họ làm gì?



“Người này…” Từ Mi cảm thấy nghẹt thở, một hồi lâu mới nói được tiếp, “Là tổng tài phu nhân của Tập đoàn Đế Lam.”



Nếu có thể, Từ Mi cũng không muốn liên hệ Thời Sênh, nhưng vất vả lắm cô ta mới bắt được dự án kia, nếu từ bỏ giữa chừng thì cô ta sẽ chịu rất nhiều thiệt thòi.



“Cái gì?” Tổng tài phu nhân của Tập đoàn Đế Lam ư? Sớm như thế đã mua đất này rồi? Sao nghe như truyện huyền ảo vậy?



Từ Mi không muốn giải thích nhiều, vẫy vẫy tay, “Không cần dùng danh nghĩa của tôi.”







Người nọ đi tới tổng bộ Tập đoàn Đế Lam ở thủ đô.



“Rất xin lỗi thưa anh, chúng tôi đã dò hỏi thượng cấp rồi, tập đoàn chúng tôi ở thành phố T không có bất kỳ miếng đất nào, có lẽ anh bị nhầm rồi, hy vọng anh quay về xác minh lại cho kỹ.”



Người đàn ông đưa ra tư liệu mà Cục Quản lý nhà đất cấp cho lễ tân xem, “Không phải tập đoàn của các cô, mà là tổng tài phu nhân của các cô.”



Lễ tân đánh giá hắn vài lần, tiếp nhận tư liệu sau đó hơi mỉm cười, “Thực xin lỗi, tổng tài phu nhân hiện tại không ở trong nước.”



“Vậy cô có thể liên hệ một chút không, tôi có chuyện quan trọng muốn tìm cô ấy.”



Lễ tân mỉm cười lễ phép, “Thực xin lỗi, chúng tôi không liên hệ được.”



“Vậy cô có thể cho tôi xin một phương thức liên hệ không?”



“Thực xin lỗi, không thể.”



Người nọ cảm thấy rất thất bại, nhưng nghĩ lại cũng đúng thôi, tổng tài phu nhân của người ta, sao hắn muốn gặp là gặp được chứ.



“Làm sao thế?” Một giọng nói vang lên bên cạnh, “Vừa rồi nghe các cô nhắc tới tổng tài phu nhân. Diệp thiếu lại chọc Tiểu Lam tức giận rồi à?”



“Tiếu tiên sinh.” Thái độ của Lễ tân càng thêm lễ phép, “Vị tiên sinh này muốn gặp tổng tài phu nhân.”



Tiếu Sinh đánh giá người kia một chút, “Tình huống là gì?”



Lễ tân nói lại chuyện tình cho Tiếu Sinh nghe.



Tiếu Sinh bảo lễ tân lấy điện thoại tới, sau đó ấn dãy số nối lên văn phòng tổng tài, bên kia thực mau nhận máy, vừa nghe đã biết là ai.



“Tiểu Lam, em mua đất bao giờ đấy? Giờ người ta tới tận cửa tìm em đây này.”