Boss Là Nữ Phụ
Chương 1318 : Pháp tắc của ác ma (23)
Ngày đăng: 18:37 01/05/20
"Đây là chuyện riêng của các cô cậu, tự đi mà giải quyết đi.” Tầm mắt của Hội trưởng đảo qua mọi người một vòng, “Tan họp.”
Đánh nhau ẩu đả ở trường học mà không chết người thì chẳng phải chuyện gì to tát, mấu chốt ở chỗ Vị Tức là sử ma lại dám đánh con người…
Mọi người tranh cãi thêm chốc lát rồi rời khỏi phòng họp.
Ý của Hội trưởng là sẽ không quản chuyện này.
Hội trưởng đứng dậy đi tới cửa sổ nhìn xuống học sinh bên dưới, gương mặt hắn lạnh lẽo, hoàn toàn không có điểm ôn hòa, dễ gần, bình dị, thân thiện nào.
Ánh mắt hắn nhìn về một chỗ xa trong trường.
So tài trường học…
Thật chờ mong.
***
Thời Sênh vốn đã rất nổi danh rồi, giờ còn là nhân vật được bàn luận nhiều nhất nữa.
Phần lớn nguyên nhân là vì cô làm cho Hội Học sinh trở nên gà bay chó sủa.
Một bộ phận nhỏ nguyên phân là bởi vì cử chỉ giữa cô và Mục Vũ quá mức thân mật.
Tịnh ma sư sẽ chọn bạn lữ là tịnh ma sư, như thế đời sau sinh ra cũng sẽ là tịnh ma sư, đương nhiên cũng có thể chọn người bình thường.
Nhưng có rất ít người ở bên sử ma.
Sử ma không thể sinh sản, nói theo cách của bọn họ thì sử ma còn chẳng phải là người, chỉ là một công cụ được triệu hồi từ trong sách sử ma ra mà thôi.
Một người một lần chỉ gọi được một sử ma, nhưng nếu sử ma chết đi thì có thể triệu hồi sử ma khác.
Một chủng tộc như thế, nếu không phải là yêu đến mức có thể chết vì đối phương thì chẳng ai muốn ở bên sử ma cả.
Mà nghe nói sử ma và tịnh ma sư ở bên nhau sẽ chẳng có kết cục gì tốt. Cho nên việc Thời Sênh và Mục Vũ quá mức thân mật làm cho rất nhiều người chú ý.
Mục Vũ không có phản ứng gì, như thể không nghe thấy những lời bình luận ấy.
Thời Sênh thì ước người trên cả thế giới này đều biết Mục Vũ là của mình, chỉ cần bọn họ không nói quá khó nghe thì cô cũng sẽ coi như không nghe thấy.
Tuyết Đại cạn lời, “Chị Vị Tức à, tôi mới gặp Mục Dạ hai lần thì có thể có cảm giác gì với cậu ta được chứ? Cô nghĩ đám nữ sinh trong trường này ca ngợi cậu ta thì tôi cũng phải ca ngợi cậu ta sao? Hắn cũng chẳng tới mức vạn người mê.”
Thời Sênh: “…” Nam chính đại nhân chính là vạn người mê đó.
“Hai lần nào?” Cứ có cảm giác hai lần này có vấn đề.
Tuyết Đại nghĩ nghĩ, “Lần đầu tiên là khi cô ném hắn ra khỏi ký túc xá và rơi xuống sân. Lần thứ hai là khi cô đánh hắn trên sân thể dục.”
Thời Sênh: “…”
Lần đánh người trên sân thể dục là Thời Sênh lén làm, lúc đó nhìn xung quanh chẳng có ai, sao nữ chính lại ở đó?
Nữ chính đại nhân, thói quen rình rập như thế là không tốt đâu.
Hai lần nhìn thấy nam chính bị đánh…
Bản cô nương cũng thực khó hiểu với lần hủy CP này.
“Không phải, tôi đang nói chuyện của cô mà, sao lại ngoảnh lại trên người tôi rồi?” Tuyết Đại phản ứng lại, “Sắp tổ chức thi đấu rồi, trước khi bắt đầu cũng sẽ có tranh đấu, hai người cẩn thận một chút đấy.”
Có người vì giảm bớt đối thủ cạnh tranh nên sẽ ra tay trước khi tổ chức thi đấu.
Dù sao nhà trường cũng không quan tâm, chỉ cần đánh cho người không xuống nổi giường thì sẽ không tham gia thi đấu được rồi.
“Trường học này của các cô… rất được đấy.” Thời Sênh vỗ vỗ bả vai nữ chính đại nhân, “Đúng là chơi rất vui.”
Còn đáng sợ hơn cả thế giới huyền huyễn.
“Vị Tức, tôi nói thật với cô nhé, cô phải thật sự cẩn thận đấy. Nhà trường không đơn giản như cô nhìn thấy đâu, ngọa hổ tàng long rất nhiều.”
“Rồi rồi rồi, biết rồi.”
Tuyết Đại muốn tiếp tục khuyên nhủ nhưng đột nhiên lại có một sấp giấy chắn ở trước mặt, che giữa cô ta và Thời Sênh.
Tuyết Đại nhìn Đơn Sinh Tử đã điền đầy đủ thông tin thì cạn lời, sao cậu ta có thể quyết định nhanh như thế chứ?
Đã ký Đơn Sinh Tử thì hoàn toàn không có cách nào cứu vãn nữa.