Boss Là Nữ Phụ

Chương 1373 : Trăm sông đổ về một biển (1)

Ngày đăng: 18:38 01/05/20


Hệ thống nhìn Thời Sênh đang ngồi trong một góc, ngay cả thở mạnh nó cũng không dám. Từ khi trở về, cô vẫn luôn ở trong trạng thái này. Dường như ai dám tiến lên nói gì, cô cũng có thể lập tức ra tay bóp chết đối phương vậy.



Thời Sênh vùi mặt vào giữa hai chân, cả người như thể có mấy phần bất lực.



Hệ thống thấy hơi thấp thỏm, Ký chủ sao lại trở nên khác thường thế này.



Nó có nên nói chuyện không? Hay là không nói đây?



Đúng lúc Hệ thống còn đang băn khoăn có nên nói chuyện hay không, Thời Sênh đã khôi phục lại trạng thái bình thường, trượt tay trên màn hình Ipad.



Cô không che đi, Hệ thống nhìn được nội dung hiển thị trên đó.



Vẫn là thanh tiến độ đó, nhưng Thời Sênh đã chạy đến một trăm phần trăm.



Giao diện còn đang chuyển động, Thời Sênh chống cằm chờ đợi, tiêu cự trong ánh mắt không biết đã rơi xuống nơi nào.



“Tinh!”



“Phân tích thành công, có tiến hành khóa không?”



Một giọng nói bé gái mềm mại phát ra từ Ipad. Hệ thống giật mình kinh hãi. Nó chưa thấy chiếc Ipad đó của cô phát ra âm thanh bao giờ, nhưng âm thanh này rõ ràng là... thông minh thì phải?



Rốt cuộc là Ký chủ nhà mềnh còn có bao nhiêu đồ chứ!



“Khóa lại.”



“Khóa thành công, có tiến hành thoát không?”



Thời Sênh trầm mặc một lát, “Không.”



Thời Sênh miết lấy chiếc Ipad, một lát sau mới trượt lên đó, động tác vô cùng tùy tiện, dường như chỉ đang bấm loạn xạ linh tinh.



Sau một hồi bấm linh tinh, Thời Sênh thu lại chiếc Ipad, nhìn về phía màn hình ở xa xa.



[...] Nhị Cẩu Tử đang run lẩy bẩy.



Nó nên quét dữ liệu ra thì hơn.



Nhanh chóng quét vị sao chổi này đi thôi.



Họ tên: Thời Sênh



Giá trị làm người: - 395000



Giá trị sinh mạng: 70



Tích lũy: 95200



Cấp nhiệm vụ: A




Thời Sênh: “...”



Kiếm của bà đâu!



Phía xa chỉ một màu đen kịt. Lúc này Thời Sênh thực sự không thể phân biệt nổi người tấn công bằng ám khí đang ẩn náu ở nơi nào.



Thời Sênh dán thêm một lá bùa, rồi trèo qua. Một lần nữa ám khí lại nhanh chóng lao tới. Thời Sênh không hề trốn tránh, để mặc cho ám khí đó đánh vào người cô.



Hòn đá nhỏ bị bắn ngược lại, đập trúng vào một tấm kính xe ô tô ở phía xa xa.



Thời Sênh nhảy từ tầng hai xuống tầng một, nhìn về hướng chiếc xe ô tô đó. Xe ô tô đã khởi động, đang lùi ra bên ngoài.



Thời Sênh híp mắt, nhanh chóng chạy về phía chiếc xe đó, đương nhiên đám đông đang vây xem cho rằng cô đang chạy về một nơi an toàn ở bên ngoài.



Thời Sênh nhảy xuống từ phía bên cạnh biệt thự. Bên ngoài là đường cho xe đi lại, Thời Sênh chạy qua đó, một vài chiếc xe lướt qua người cô.



Hòn đá nhỏ đánh trúng vào cửa sổ phía sau xe, không nhìn rõ được người ở bên trong, nhưng khi cô đi đến, rõ ràng cảm giác được ánh mắt mạnh mẽ từ trong xe truyền ra.



Thời Sênh ngừng lại, quay người nhìn đèn đuôi xe.



Cô hơi cong khóe môi: “Ba... hai... một...”



Chiếc xe con khi nãy còn đang đi ổn định bỗng nhiên mất cân bằng, rẽ mấy lần nguệch ngoạc trên đường, bánh xe ma sát tiếp đất, phát ra tiếng kít kít chói tai.



“Phịch!”



Chiếc xe hoàn toàn mất cân bằng, đâm vào ngọn đèn đường bên cạnh.



Thời Sênh thu hồi tầm mắt, nhìn vào chiếc xe cứu hỏa bây giờ mới xuất hiện.



***



Đây là một cuốn tiểu thuyết xã hội đen vườn trường.



Nguyên chủ tên là Lạc Thù, học tại học viện quý tộc hoàng gia Snow Etam, vừa lên lớp 10. Gia đình nguyên chủ có quyền thế địa vị lại giàu có, hắc bạch đều góp mặt.



Sau khi Lạc Thù mười sáu tuổi, độc lập quản lý một bang phái nhỏ thuộc thế lực trong nhà để rèn luyện.



Đúng lúc này, nữ chính về nước...



Ừm, nữ chính sang chảnh đương nhiên là phải từ nước ngoài trở về rồi.



Thân phận nữ chính vô cùng trâu bò. Cô ta là lão đại của bang ROSE ở nước ngoài. Tại sao lại tên là ROSE? Bởi vì nữ chính cảm thấy phụ nữ mang theo những chiếc gai như cây hoa hồng, ừm... không có thâm ý cao siêu gì khác đâu, chỉ đơn giản thô bạo vậy thôi.



Nữ chính trở về báo thù. Báo thù là điều rất bình thường, dù sao thì là nữ chính đều phải có thù hận.



Mà đối tượng báo thù lại bao gồm cha của nguyên chủ.