Boss Là Nữ Phụ

Chương 1457 : Ác bá của tinh tế (25)

Ngày đăng: 18:39 01/05/20


Bộ thứ hai màu trắng, nguyên liệu rất nhẹ, rất bay, bên trên thêu hoa văn màu tối, nhụy hoa được thêu bằng chỉ đỏ. Phượng Từ nhìn nó mấy lần, thấy hơi giống hoa văn vẽ trên huy hiệu mà hắn thường thấy gần đây.



“Đây là tộc huy của Thời gia, tên hoa này là hoa thời quang, sống ở trong đường hầm thời không.” Thời Sênh thấy hắn cứ nhìn chằm chằm vào hoa văn thì nhẹ giọng giải thích.



Phượng Từ nghiêng đầu hỏi: “Đồng hồ kia… Cũng là loại hoa này à?”



“Ừ.”



Không biết Phượng Từ nghĩ ra cái gì, đột nhiên nở nụ cười.



Dường như Phượng Từ có thể mặc đẹp tất cả các loại quần áo, trang phục màu trắng hắn mặc vào lại đầy tiên khí, gương mặt đáng yêu càng trở nên thánh khiết, như tiên nhân hạ phàm vậy.



Bộ quần áo cuối cùng có màu đen, bên trên cũng thêu hoa thời quang, cánh hoa màu trắng, nhụy hoa màu đỏ, nở rộ theo vạt áo.



Vừa mặc lên trang phục màu đen, khí chất trên người Phượng Từ đã lập tức thay đổi. Thời Sênh như gặp lại chàng trai đứng giữa hư không, phất tay một cái là hủy đi một tinh cầu, thần tình lạnh lùng, quanh thân cuộn lên một cỗ tà khí như tùy thời có thể hủy diệt tất cả.



Thời Sênh đột nhiên duỗi tay ôm lấy hắn.



Phượng Từ chớp mắt, cũng vòng tay ôm eo cô, “Sao thế?”



“Muốn ôm anh.”



“Anh lúc nào cũng có thể cho em ôm.” Phượng Từ cười nhẹ, “Vòng tay của anh chỉ rộng mở vì em.”



Thời Sênh ôm hắn một lát rồi buông ra, bảo hắn cởi quần áo rồi gấp lại gọn gàng, giao cho Trảm Long Vệ chờ bên ngoài, tỏ vẻ không có vấn đề gì.



Sau đó Thời Sênh rất bận rộn, có rất nhiều nghi thức nên cũng yêu cầu rất nhiều thứ, những thứ này cô đều phải tự mình chuẩn bị. Phượng Từ không thể đi theo, vì thế hắn rất không vui, tối nào cũng quấn lấy Thời Sênh.



Mọi thứ chuẩn bị xong thì hôn lễ có thể bắt đầu.



Người dân ở Lam Tinh biết Thời gia chủ sẽ kết hôn, nhưng Thời gia không phát thiệp mời cho bất kỳ ai, hôn lễ sẽ được phát sóng trực tiếp trên Tinh Võng. Vì thế, vào ngày tổ chức hôn lễ, kênh phát sóng trực tiếp gần như bị quá tải.



Thay bộ hỷ phục đầu tiên tại biệt thự, Thời Sênh lấy xe đón Phượng Từ tới nhà chính của Thời gia.



Xe bay treo lụa đỏ dừng ở trước cửa lớn của Thời gia, người nhà họ Thời xếp hành hai hàng từ ngoài vào, phía trên cùng là mấy ông lão mặc cổ phục giống nhau.




Sau đó, ông ta chắp tay trước ngực, khom lưng lui về sau.



Mấy ông lão đằng sau lặp lại động tác như ông lão đầu tiên, chờ tất cả làm xong và lui lại, Thời Sênh mới dắt Phượng Từ bước qua cửa.



Sau cánh cửa có vô số trận pháp đang vận chuyển, cái nọ tiếp theo cái kia, kéo dài liên tiếp vào tận trong đại sảnh.



Khi Phượng Từ bước lên trân pháp đầu tiên, cảnh tượng bốn phía bắt đầu xoay chuyển, xuân sắc vô biên.



Mỗi một bước hắn đi thì cảnh sắc liền thay đổi một chút.



Trận pháp thứ nhất là ngày xuân, trăm hoa đua nở.



Trận pháp thứ hai là cảnh ngày hè, mặt trời chói chang.



Trận pháp thứ ba là mùa thu, trái đỏ trĩu cành.



Trận pháp thứ tư là ngày đông, tuyết bay khắp trời.



Thời Sênh ngừng lại ở trân pháp thứ tư, quay đầu nhìn hắn, “Chúng ta cùng đi qua xuân hạ thu đông, ngụ ý là trong tương lai sẽ có anh ở bên suốt bốn mùa.”



Cô tiếp tục đi về phía trước.



Trận pháp thứ năm, bụi gai trải rộng.



Trận pháp thứ sáu, bóng đêm vô tận.



Trận pháp thứ bảy, lưỡi đao sắc bén.



Trận pháp thứ tám, lửa cháy rừng rực.



“Dù con đường phía trước là chông gai, là núi đao biển lửa, chúng ta đều sẽ cầm tay nhau bước qua.”



Trận pháp thứ chín, rồng ngâm phượng gáy.