Boss Là Nữ Phụ

Chương 1460 : Ác bá của tinh tế (28)

Ngày đăng: 18:40 01/05/20


Mọi người đang thảo luận tới hồi sôi nổi thì thấy một tinh hạm màu đen thuần xuất hiện trước mặt bọn họ.



Tinh hạm này vừa xuất hiện thì hai chiếc tinh hạm của hải tặc ở đối diện nổ tung, bị nổ một cách khó hiểu, giống như tiếng pháo chào đón tinh hạm màu đen kia vậy.



Chờ khi khán giả phản ứng lại được thì đám hải tặc đã thi nhau bắn phá lại, ánh lửa sáng rực một góc vũ trụ, tràng cảnh vô cùng đồ sộ.



Khán giả: “…”



Đã xảy ra chuyện gì thế?



Bọn họ nhìn thấy bộ phim bản cắt xóa sao?



Tại sao vừa lên sân khấu đã nổ rồi?



Mọi người nhìn lại hai chữ “trực tiếp” trên màn hình thì mới khẳng định cái này đang được phát sóng trực tiếp, thế nên vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?



Đến khi bọn họ muốn tiếp tục xem màn tiếp theo thì mọi kênh phát sóng đều ngừng lại.







Thời Sênh lạnh lùng bấm máy tính bảng, mỗi lần cô nhấp một cái thì bên kia sẽ nổ mạnh, chờ đến khi bấm được sáu điểm trên máy tính bảng, cô mới ngẩng đầu nhìn về phía xa.



Tinh hạm màu đen phía trước vẫn hoàn hảo không tì vết, chẳng bị làm sao cả.



Thời Sênh hỏi Thập Phương ở bên kia màn hình, “Cái tên Mạc Thác gì gì kia không chiếm đồ của chúng ta à?”



“Không.”



Thời Sênh: “…”



Không chiếm đồ thì cô làm sao cho nổ bây giờ?



Thời Sênh rút kiếm ra, tự mình lên là tốt nhất!



“Bọn chúng lui rồi.” Giọng Thập Phương vang lên.



Thời Sênh nhìn ra ngoài, quả nhiên chiến tuyến bắt đầu lùi về sau.



“Gia chủ, có đuổi theo không?”



Đuổi theo?



Đuổi theo cái rắm ấy! Có bẫy thì sao hả?
Còn lâu hắn mới muốn ấy!



Nhưng mà hắn lấy đâu ra biện pháp chứ?



Ngoại trừ cô ta ra, hắn không thể tin nổi ai khác nữa.







Trong phòng họp, Phượng Từ ngồi ở thủ vị như BOSS, ánh mắt quét từ Cesar ngồi bên trái sang Mộ Bạch ngồi bên phải, trong đáy mắt có thứ gì đó đang khởi động.



Cesar đỡ trán, cố gắng ngăn trở tầm mắt của Phượng Từ.



Mộ Bạch vẫn còn đang tò mò đánh giá Phượng Từ, thật sự không hiểu rốt cuộc Thời Sênh coi trọng tên này ở điểm nào, rõ ràng nhìn chẳng khác nào tên trai bao cả…



Mộ Bạch còn chưa nghĩ xong thì vô tình nhìn vào mắt Phượng Từ, thân mình hắn đột nhiên cứng đờ, vội vàng nhìn đi chỗ khác.



Hắn đã biết cô ta coi trọng tên này ở điểm nào rồi.



Đồng loại thì luôn hấp dẫn nhau mà.



Thời Sênh từ ngoài cửa tiến vào, đóng cửa phòng họp lại, kéo Phượng Từ ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, “Nói đi.”



Hội đàm ba bên, rất tốt!



Hôm nay có một số việc cũng nên nói thẳng ra rồi.



Cesar dường như cũng biết Mộ Bạch nên hắn nhìn sang bên đó một cái, Mộ Bạch trả lại cho Cesar một ánh mắt khó hiểu.



Chú nhìn anh làm cái gì?



Mộ Bạch cũng biết tên này là ai, hắn hắng giọng nói: “Được rồi, để tôi nói trước đi.”



“Thời Sênh, cô có biết người nào có quyền hạn cao nhất trong sáu đại tinh hệ của chúng ta không?”



Ngón tay chạm trên máy tính bảng của Thời Sênh hơi dừng lại, ngước mắt nhìn Mộ Bạch, Mộ Bạch lại chờ câu trả lời của cô.



Mộ Bạch nói tới quyền hạn chứ không phải quyền lực.



Thời Sênh buông máy tính ra, biểu tình thờ ơ: “Linh.”



“Đúng thế, Linh có quyền hạn lớn nhất. Chỉ cần nơi nào có Internet thì dù là trí thông minh nhân tạo, người máy bảo vệ, hoặc người máy sử dụng trong gia đình, càng sâu hơn là tinh hạm, cơ giáp, chỉ cần Linh muốn thì đều có thể thao tác.”