Boss Là Nữ Phụ

Chương 1461 : Ác bá của tinh tế (29)

Ngày đăng: 18:40 01/05/20


Linh.



Đầu não của Tinh Tế.



Nó trải khắp các tinh hệ, người xây dựng lên Linh trước đây chỉ muốn các tinh hệ đều có thể sử dụng chung một mạng Internet, không cần phải mất quá nhiều thời gian để truyền tin tức từ tinh hệ này sang tinh hệ khác.



Mà đám người kia đã làm được. Sau đó đến các thế hệ tiếp theo, dân chúng có thể thông qua Tinh Võng để nói chuyện phiếm hoặc giao lưu với cư dân ở các tinh hệ khác.



Mà đầu não cũng càng ngày càng lợi hại.



Đầu não vô cùng công chính, sáu đại tinh hệ phân hóa rõ rệt nhưng đầu não lại không thiên vị bất kỳ phương nào, nó như thần bảo hộ, bảo vệ sự riêng tư của dân chúng, bảo vệ sự an toàn của từng tinh hệ, tuyệt đối không để bất kỳ kẻ nào có được tư liệu phi pháp từ trong tay nó.



Nhưng mà…



Một ngày, khi mà vị thần bảo hộ đó không muốn bảo hộ nữa thì sao đây?



“Tiếp theo để tôi nói đi.” Cesar hất hất tóc vàng trên trán.



Linh có ý đồ khống chế nhân loại, biến thế giới này thành một vương quốc vô tình vô dục.



Trong sự nhận thức của Linh, nó cho rằng cảm tình đối với bất kỳ chủng tộc nào cũng đều là dư thừa, bọn họ sẽ mạnh hơn nếu không có tình cảm. Cho nên nó có ý đồ loại bỏ cảm tình của con người, biến mọi chủng tộc thành những cỗ máy không có tình cảm gì cả.



Không có tình cảm thì sẽ không có chiến tranh, Linh cảm thấy điều đó có thể khiến cho các tinh hệ ở chung trong hòa bình với nhau.



Cesar nói, vì cơ duyên xảo hợp nên hắn nhìn được bí mật này, hắn có ý đồ câu thông với đầu não nhưng đầu não vẫn nhất ý cô hành, thậm chí còn muốn giết hắn, vì thế hắn mới bất đắc dĩ chọn giả chết.



“Vậy nghĩa là nó đã sớm bắt đầu rồi?” Thời Sênh nhướng mày.



Cesar gật đầu, “Linh có ý tưởng này từ lúc nào thì tôi không rõ, nhưng lúc tôi biết thì nó đã có thực lực đó, nếu không tôi cũng không bị buộc tới đường cùng phải lựa chọn giả chết.”



Thời Sênh bày ra vẻ mặt muốn chửi.



Đây là cái giả thiết mẹ gì thế này, đây không phải thế giới tiểu thuyết, đây là hiện thực!




“Tình cảm của cô và Phượng Từ đã rõ như ban ngày, đầu não đổi ý.” Cesar nhìn về phía Mộ Bạch, “Hắn là người mà đầu não sắp xếp tiến vào, muốn giết cô, nhưng rõ ràng cô lợi hại hơn hắn.”



Mộ Bạch: “…” Không muốn nói chuyện, muốn yên lặng.



Thời Sênh nhìn Mộ Bạch: “Đến anh.”



Mộ Bạch nhún vai: “Không có gì để nói nữa, chỉ có một câu, nó chọn tôi, cho tôi lực lượng để tôi đi vào giết cô, sau đó cho tôi tự do… Tôi hỏi cô một câu này nhé, có phải cô nói với người của Mộ gia là tôi đã quay về hay không?”



“Đúng thế.”



Khóe miệng Mộ Bạch giật giật, vỗ bàn đứng dậy, “Sao cô có thể tàn nhẫn như thế chứ? Tên hỗn đản Mộ Ý đó đang mua tin tức của tôi ở khắp nơi.”



“Không phải anh được đầu não che chở sao? Hắn sao có thể tìm được anh?” Thời Sênh nhếch miệng.



Mộ Bạch hít sâu một hơi, là quý ông, phải lịch thiệp, không thể nổi nóng.



Cesar: “…” Này này, bọn họ đang thảo luận vấn đề nghiêm túc, tại sao lại lệch quỹ đạo rồi hả?



Mộ Bạch lại ngồi xuống, “Lần này chẳng cần tới Mộ Ý, tôi còn không biết đầu não có tha cho tôi không nữa.”



“Vậy anh nên cảm ơn tôi.”



Mộ Bạch: “…” Cảm ơn cái rắm ông ấy!



Đương nhiên, lời này hắn không thể nói ra, quý tộc lịch thiệp sao có thể nói ra lời thô tục như thế chứ.



“Tôi chạy ra từ bên đó.” Mộ Bạch vò vò đầu, mặt đầy vẻ không tình nguyện, “Đầu não có cơ sở ngầm ở khắp nơi, tôi cũng không biết nên chạy đi đâu, vừa lúc nhìn thấy tinh hạm của cô nên chạy vào đây.”



Đầu Thời Sênh đầy vạch đen, “Anh đúng là tùy tiện nhỉ, không sợ bị ông đây giết chết à?”



Mộ Bạch đột nhiên rất vênh váo: “Những thứ tôi biết khác với nhiều những gì các người biết, cô sẽ không giết chết tôi dễ dàng vậy đâu.”