Boss Là Nữ Phụ

Chương 1463 : Ác bá của tinh tế (31)

Ngày đăng: 18:40 01/05/20


Phượng Từ hơi ngẩn ngơ, Thời Sênh xuống giường rót cho hắn một cốc sữa.



Phượng Từ ôm cốc sữa, uống xong mới quay đầu hỏi: “Tại sao em cứ thích cho anh uống sữa thế?”



“Không phải anh thích nó à?”



Phượng Từ nhìn cái cốc đã cạn đáy, trong miệng là hương sữa bò thơm nồng, nhưng hắn nhớ rõ… hình như cô ấy không thích hương vị này lắm.



Bởi vì hắn thích nên cô ấy cũng có thể tiếp nhận nó sao?



Thời Sênh mang cái cốc ra, thử hôn khóe miệng hắn, hương sữa đã hòa tan với vị máu nhưng vẫn có thể ngửi thấy nhàn nhạt, Thời Sênh sợ Phượng Từ lại nghĩ lung tung nên cố gắng chịu đựng sự khó chịu này.



“Còn làm nữa không?”



“Không muốn làm.” Phượng Từ nghiêng đầu.



“Nhưng thân thể của anh lại rất thành thật nha.” Thời Sênh cười sờ sờ xuống thân dưới của hắn, “Em sẽ nghiêm túc mà.”



Phượng Từ rùng mình một cái, tai lại hồng lên, cầm lấy tay cái tay đang nghịch ngợm của cô, “Bỏ… bỏ ra.”



“Rồi rồi rồi, bỏ thì bỏ, thật sự không làm à?”



“Không.” Phượng Từ nghiêng người vùi mình vào trong chăn.



Thời Sênh thở dài, nằm xuống cạnh hắn, Phượng Từ nằm quay lưng trằn trọc một lúc rồi lại xoay người, ôm cô vào trong lòng.



“Em sẽ đồng ý với bọn họ sao?”



“Cái gì?”



“Chuyện bọn họ nói ấy.” Đầu não gì gì đó, hắn cũng chẳng hiểu lắm.



“Nói thật, em không biết nữa.” Thời Sênh rúc sâu vào ngực hắn, “Đây không phải thế giới trò chơi, mỗi một biến số đều sẽ ảnh hưởng tới quyết định của em. Nhưng anh phải nhớ kỹ, anh là của em, em sống anh sống, em chết anh chết.”



Tâm tình Phượng Từ chợt sung sướng hẳn, “Ừ, anh là của em, em sống anh sống, em chết anh chết.”



Không được tham dự vào quá khứ của em cũng chẳng quan trọng nữa, tương lai của em chỉ có thể có anh.








Bình tĩnh!



Lịch thiệp!



Mộ Bạch lại nở một nụ cười nho nhã: “Có nhớ cơ giáp mà tôi đã lái không?”



Sắc mặt Cesar đột nhiên trầm xuống, ngón tay miết nhẹ trên trán mình, hiện tại nơi này vẫn còn hơi đau, sau hắn lại không nhớ chứ.



Mộ Bạch như đã tìm được một ván cờ hòa, giọng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, “Đó là một đài siêu năng cơ giáp, đầu não không khống chế được siêu năng cơ giáp.”



Người có tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ mới có thể điều khiển siêu năng cơ giáp, đương hiên không phải ai có tinh thần lực mạnh cũng có thể lái nó, phải có thêm một điều kiện là người đó phải được đài siêu năng cơ giáp kia chấp nhận mới được. Dù tinh thần lực của bạn có mạnh mẽ như thế nào đi chăng nữa mà người ta không thích bạn thì bạn cũng bó tay thôi.



Nếu đặt vào tiểu thuyết huyền huyễn, siêu năng cơ giáp chính là thần khí có linh trí.



Đúng là đầu não không khống chế được nó.



“Đó là siêu năng cơ giáp á?” Sao có thể, cơ giáp kia nhìn chẳng khác gì cơ giáp bình thường, đương nhiên nếu không tính lực va đập đáng sợ của nó.



Con ngươi Cesar hơi đảo, tầm mắt hồ nghi vòng quanh người Mộ Bạch, tên này mà lại có thể trói định được một đài siêu năng cơ giáp ư?



“Cục trưởng Cesar, có gì nghi ngờ ư?” Ánh mắt nghi ngờ như thế là có ý gì hả?



“Không có gì.” Cesar thu lại tầm mắt, “Cát Na, cô sắp xếp cho anh Mộ một phòng.”



Cát Na trợn tròn mắt: “Cục trưởng, anh ta á?” Ngài thật sự định lưu anh ta lại ư? Anh ta đã đem tới cho ngài rắc rối lớn thế cơ mà!



Còn có quan hệ với đầu não nữa, lỡ đâu là gian tế đầu não phái tới thì sao?



Đến vị kia của Thời gia còn chẳng thèm quan tâm tới hắn, ngài đừng phạm sai lầm thế chứ!



Mộ Bạch mỉm cười nhìn Cát Na.



Chửi thầm người ta thì cũng phải thu biểu tình lại chứ, sợ người khác không biết đúng không?



Hắn là thân sĩ, không chấp nhặt với đàn bà con gái.



Duy trì nụ cười.