Boss Là Nữ Phụ

Chương 1500 : Trợ lý, chào anh (21)

Ngày đăng: 18:40 01/05/20


Trình Hi V: @Lâm Tư Tư Lâm ảnh hậu, fan của cô đây là muốn nhận thầu cả đường xe chạy cho cô à? Cô chắc chắn không ra ngoài thể nghiệm nhiệt tình làm chủ đường xe chạy chứ?



Tiêu Dao Ước:?? Nói cho tôi biết, chủ đường xe và ngư đường chủ không phải là một ý chứ!



*Ngư đường chủ: Xuất phát từ bộ phim “Sam Sam đến rồi”, nghĩa đen: con cá này là của tôi, nghĩa bóng thể hiện chủ quyền, quyền sở hữu.



Một Người Một Người: Tình hình gì thế? Lâm Tư Tư hình như không phải là người của tổ phim Thiên thần đúng không? Trình Hi công kích cô ấy làm gì?



Gió Vi Vu: Căn cứ vào tiền tuyến báo cáo, là fan của Lâm Tư Tư chiếm đường xe. Xe của Trình Hi hình như bị chặn lại, hai bên cãi nhau.



Tích Tích Tắc Tắc: Fan của Lâm Tư Tư từ trước đến nay không có tố chất, lần này gặp phải bà điên Trình Hi một lời không hợp liền công kích người, nếm mùi đau khổ, ngồi chờ xem kịch hay.



Tư Gia Tiểu Tiểu: Lầu trên nói ai không có tố chất. Tôi thấy là một đám mấy người mới không có tố chất đấy.



Đại quân Tư Gia lập tức xông lên, hai bên triển khai đấu võ mồm.



Văn Quân Có Hai Ý: Chỉ có tôi để ý, Nguyên Nhược Lạp không có ở tổ phim sao? Cô ta chạy đến thành phố Cổ Kiều làm gì?



Hắc, Tiểu Ca Ca: Cậu làm sao biết Nguyên Nhược Lạp không có ở tổ phim?



Văn Quân Có Hai Ý: Cậu xem weibo của cô ấy đi, vừa mới đăng một tiếng kìa, sân bay đó nhìn thế nào cũng không giống thành phố Cổ Kiều, hơn nữa cô ấy nói về nhà ăn Tết.



Hắc, Tiểu Ca Ca: Đúng thế thật, đây hình như là sân bay mới xây của thành phố H, có chút ấn tượng.



Nguyên Gia Nhược Lạp: Chị Trình Hi, chị không thể yên tĩnh chút sao? //@ Trình Hi V: @Lâm Tư Tư Lâm ảnh hậu, fan của cô đây là muốn nhận thầu cả đường xe chạy cho cô à? Cô chắc chắn không ra ngoài xem chút sao?



Lúc bọn họ thảo luận, Nguyên Nhược Lạp đột nhiên tag weibo của Thời Sênh.



Mọi người lần này rất chắc chắn, Nguyên Nhược Lạp không có ở thành phố Cổ Kiều này, cho nên cô ta đến đây làm gì?



Cũng không thể là nghìn dặm đến công kích Lâm Tư Tư chứ?



Hai người này trước kia cũng không có qua lại gì!



Chuyện hôm nay, nhìn thế nào cũng chỉ là ngẫu nhiên, vừa vặn cô ta đụng phải rồi...



Lâm Tư Tư đang quay phim bên đó, trợ lý đột nhiên vội vàng chạy vào, nói nhỏ với cô ta mấy câu. Cô ta cầm điện thoại lướt một cái, trang đầu đang ầm ĩ lên.




“Cô không về nhà ăn Tết, chạy đến tìm tôi làm gì?” Kiều Khanh đưa đồ uống người phục vụ đưa đến đặt về phía cô.



Thời Sênh không nhấc mí mắt, trả lời vô cùng trôi chảy, giống như đã từng nói vô số lần, “Trong nhà em chỉ có anh.”



Kiều Khanh ngẩn ra, hắn hình như chưa từng quan tâm đến chuyện nhà cô.



Hai người yên tĩnh đợi thức ăn lên. Đợi thức ăn lên đủ, Kiều Khanh đột nhiên nói: “Cô không định nói với tôi chút sao?”



“Anh nói chuyện Đỗ Á Viễn vu tội cho anh à?” Chuyện này gần như là nút thắt trong lòng Kiều Khanh, nhưng chuyện này liên quan gì đến cô chứ!! Một xu sứt liên quan cũng không có! Không có!!



“Em nói chuyện này không liên quan đến em anh có tin không?”



Môi Kiều Khanh động một cái, phun ra hai chữ, “Phượng Từ.”



Cô nói anh chính là Phượng Từ, nhưng hắn lại không mất trí nhớ. Hắn từ trước đến nay không có cái tên như vậy.



“Ừm?” Không phải là chuyện của Đỗ Á Viễn à.



“Anh bây giờ đừng hỏi em, đợi anh nhớ lại sẽ biết thôi.” Thời Sênh dừng một chút, “Trong lòng anh không phải có phán đoán sao? Lúc anh ở bên em có cảm giác gì, không cần em nói chứ?”



Kiều Khanh cau mày lại.



Kiều Khanh có phán đoán trong lòng, nhưng phán đoán đó là của hắn, hắn muốn nghe cô nói.



“Vậy cô nói chuyện Đỗ Á Viễn đi.”



Thời Sênh: “...”



Thời Sênh gãi gãi đầu, “Đỗ Á Viễn hả... anh cũng biết, lúc đó em là người đại diện của anh ta. Làm người đại diện, về tình về lý đều phải giúp anh ta. Hơn nữa lúc đó em và anh không quen biết. Chính xác mà nói, Trình Hi khi đó không phải là em, chuyện cô ta làm, không liên quan đến em... Em là em, Trình Hi là Trình Hi. Anh tạm thời hiểu là em mượn xác hoàn hồn đi.”



Kiều Khanh: “...”



Chém, cô tiếp tục chém đi!



Đây là ý Kiều Khanh dùng biểu cảm biểu đạt ra.