Boss Là Nữ Phụ

Chương 1535 : Cẩm lạc kinh thu (21)

Ngày đăng: 18:41 01/05/20


Thời Sênh hơi ngẩn người, tại sao nguyên chủ lại còn có thân phận như vậy??



“Phái Chân Nam Cổ bị tiêu diệt khi nào?”



Yên Thu nghĩ một lát, “Mười ba năm trước.”



Mười ba năm trước, nguyên chủ vừa tròn bảy tuổi, lúc đó đúng là lúc cô ta được đưa vào phủ Thất hoàng tử.



Thời gian vừa trùng khớp.



“Tạm thời chúng sẽ không làm hại đến nàng, nhưng vấn đề tại sao vết thương của nàng mãi không lành ta không thể cho nàng đáp án chính xác được.” Yên Thu nhíu mày, vô thức an ủi cô, “Đừng lo, ta sẽ cho người đi điều tra.”



Thời Sênh như có điều gì suy nghĩ, cô gật đầu rồi quơ tay kéo quần áo lên, xoay đầu lại đã là khuôn mặt nhuốm ý cười, “Điện hạ, người không nên chịu trách nhiệm với ta sao?”



Mặt Yên Thu đỏ lên, sau đó điềm tĩnh nhìn Thời Sênh, “Chịu trách nhiệm thì chịu trách nhiệm, ta sợ nàng sao?”



Hắn đã nhìn thân thể cô, đó là sự thật không thể chối cãi.



Hơn nữa, hắn cũng không ghét cô.



Thậm chí có lúc còn muốn gần gũi với cô.



Hắn đã sống cẩn trọng dè dặt hơn hai mươi năm. Giờ hắn muốn phóng túng một chút, tuân theo sự lựa chọn từ trong sâu thẳm trái tim mình.



“Tốt lắm.”



Yên Thu: “…”



Phản ứng này của cô... là sao chứ? Chỉ có hai từ? Cảm thấy như mình lỗ to là sao chứ?







Yên Thu nói đi điều tra, Thời Sênh mấy ngày liền không nhìn thấy hắn. Huyền Trần cũng không có mặt. Nhưng trước khi Yên Thu mất tích đã căn dặn cô chăm sóc cho đám Thiên Xu của hắn.



Thời Sênh thực sự không thể hiểu được Yên Thu thích lũ cá sấu đó ở chỗ nào.



Trông không đẹp, cũng không đáng yêu, còn không biết nói chuyện, chỉ biết ăn, lại còn hung tàn...



Hung tàn?



Mẹ kiếp, không phải là tên thiểu năng đó thích sự hung tàn của mấy con cá sấu đó đấy chứ?



Thời Sênh nhìn mấy con vật khổng lồ đang nổi trên mặt hồ ở xa xa, dường như chỉ có lời giải thích này là được.
Khi tâm trạng vui vẻ, cô cũng là một người biết làm việc tốt.



Một nhóm thổ phỉ bỗng nhiên đến cửa nha môn, còn chuyển theo nhiều đồ như vậy, lập tức chấn động cả vùng. Đây chính là đám thổ phỉ ở ổ sơn trại giết người không chớp mắt nổi danh cả vùng, không phải là đám lưu manh lông bông bình thường.



Đám thổ phỉ trong lòng vỡ nát, đánh chết chúng cũng chưa bao giờ nghĩ lại có ngày tự mình đến nha môn đầu thú như thế này.



Một cô nương gác chéo chân ngồi trên một cái rương đựng đầy vàng thỏi, hoa văn trên cẩm bào màu đen như ẩn như hiện dưới ánh sáng mặt trời, càng làm tôn thêm tư thế oai hùng hiên ngang của tiểu cô nương, soái khí phi phàm.



Quan binh nha môn xông ra, bao vây họ lại.



Một người mặc quan bào trong số đó, lập tức nhìn Thời Sênh, tất cả đám thổ phỉ đó đều ngồi xổm, chỉ có vị tiểu cô nương này ngồi trên thùng, khí thế đó đám thổ phỉ thông thường cũng không thể bì được.



“Cô nương là...?”



Thời Sênh nhảy từ trên chiếc rương xuống, “Giữa đường gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ.”



“Phì, đại nhân, cô ta đến cướp của bọn ta, bây giờ còn đưa chúng ta lên quan phủ. Đại nhân cô ta cũng có tội, phải bắt cô ta lại.”



“Cô ta cũng là thổ phỉ.”



“Thổ phỉ, bắt lấy cô ta.”



Huyện nha đại nhân: “???”



Thời Sênh tỏ vẻ không sao cả xua tay, “Ta lấy chút ngân phiếu làm thù lao, đại nhân không tính toán chứ?”



Huyện nha đại nhân: “???” Lấy chút ngân phiếu làm thù lao là sao chứ.



“Đại nhân, đại nhân đã lập được đại công rồi.” Thời Sênh giơ chân bước ra ngoài, “Cho nên chút chuyện cỏn con này đừng tính toán nữa. Đại nhân cứ coi như là chưa từng gặp ta.”



Huyện nha đại nhân: “???”



Huyện nha đại nhân ngơ ngẩn từ đầu đến cuối. Cho đến khi Thời Sênh biến mất không thấy đâu nữa, ông ta mới hoàn hồn lại, nhìn rương vàng bạc chất đầy dưới đất và đám thổ phỉ đang làm ầm ĩ lên trước cửa nha môn.



“Ồn cái gì mà ồn, nhốt hết chúng vào đại lao cho ta.” Huyện nha đại nhân quát lớn một tiếng.



Ông ta ngẩng đầu lên nhìn về hướng Thời Sênh vừa đi, tâm trạng phức tạp, cô ta là người tốt hay người xấu đây?



Cướp của thổ phỉ còn bắt trói người ta đưa đến nha môn. Đám thổ phỉ này cũng thật đáng thương.



Đương nhiên ông ta cũng sẽ không đồng tình với chúng, chúng gây hại cho bách tính đã lâu, dù sao cũng phải xử lý được khối u ác tính này.