Boss Là Nữ Phụ

Chương 1655 : Ôn cố tri tín (25)

Ngày đăng: 18:43 01/05/20


Thời Sênh rót nước đi ra, nhiệt độ thích hợp, lượng nước cũng thích hợp, nhưng Ôn Cố vẫn kêu đổi.



Liên tục nhiều lần sau đó, đều kêu đổi.



“Anh nói cho tôi biết chỗ nào không đúng được không?” Thời Sênh khom người nhìn hắn, giọng dịu dàng gần như dỗ dành.



Chú Vinh trừng to mắt. Ông không dám hỏi thiếu gia chỗ nào không đúng, chỉ có thể đổi hết lần này đến lần khác, cô gái này thật to gan!!



“Cốc.”



Cốc làm sao?



Thời Sênh nhìn chú Vinh, chú Vinh cũng nghi hoặc. Trước đây thiếu gia đều dùng cái cốc này, nhưng mà cũng đổi rất nhiều lần hắn mới có thể dùng.



“Không thích cái cốc này à?”



“Hoa văn không cân đối.”



Thời Sênh nhìn hoa văn, là hai hình thoi đơn giản, thứ đồ chơi này cũng có thể nhìn ra không cân đối, mắt là ánh sáng à?



Thời Sênh đi lấy cái cốc mới, loại không có hoa văn, lần nữa rót nước đưa cho hắn. Mãi đến lúc nước trong cốc thôi lắc lư, Ôn Cố mới nhận lấy uống thuốc.



Thời Sênh nhìn thời gian, đầy đủ nửa tiếng, quả nhiên không phải người bình thường có thể phục vụ được.



Chú Vinh hiển nhiên đã quen thời gian như vậy, có lúc còn mất nhiều thời gian hơn thế này. Lúc mới vào đây những y tá kia cũng bị giày vò không ít.



Thời Sênh ngồi xuống ghế tiếp tục sửa tranh. Chú Vinh nhìn cô một cái, lại nhìn Ôn Cố cúi thấp đầu không biết đang nghĩ gì, lắc đầu rời khỏi phòng bệnh.



Trừ lúc nói cô sửa tranh thế nào ra, thời gian còn lại Ôn Cố đều rất trầm mặc.



Thời Sênh ngày hôm sau ôm máy tính của mình đến, lấy cớ là vì công việc. Ôn Cố cũng không đuổi cô.



Ôn Cố phiền thế nào, Thời Sênh coi như đã được thể nghiệm.



Ăn cơm uống nước bắt bẻ quá nửa ngày. Có người đi vào, hắn cũng có thể bắt bẻ đối phương một trận. Thời Sênh rất vui mừng, cô đi vào không bị bắt bẻ đến nghi ngờ nhân sinh như vậy.



“Đại thần, xem xem.” Thời Sênh đẩy máy tính qua, “Hài lòng không?”
Nhà xuất bản có mấy khu, Dương Hòe ở khu trong cùng.



“Tô tiểu thư.” Phòng Thụy Hiên từ phòng họp đi ra nhìn thấy Thời Sênh, lập tức giơ tay chào hỏi, “Cô đến ký hợp đồng à?”



Thời Sênh gật đầu.



Phòng Thụy Hiên kêu những người khác đi trước, một mình đi đến bên cạnh Thời Sênh, “Hách Bảo Bối kêu tôi phải chiếu cố cô, đi thôi, tôi dẫn cô đi.”



Thời Sênh há miệng, còn chưa nói gì, Phòng Thụy Hiên đã tiếp lời, “Yên tâm, nếu Tô tiểu thư đã không có cái ý đó, tôi cũng không phải người sống chết quấn lấy. Chúng ta vẫn có thể làm bạn mà.”



“Vậy thì cảm ơn.”



“Cảm ơn cái gì, cô đến nhà xuất bản của chúng tôi, cũng sẽ mang đến lợi ích cho chúng tôi. Vốn dĩ chúng tôi tương đối yếu kém ở mảng truyện tranh, không bằng những nhà xuất bản khác, nhưng bây giờ có cô thì bảng hiệu này đã khác rồi.”



Phòng Thụy Hiên dẫn Thời Sênh đến ban biên tập, “Dương Hòe, đi bảo Tinh Tử cầm hợp đồng tới đây đi. Tinh Tử là biên tập viên phụ trách của cô.”



Câu phía sau là nói với Thời Sênh.



“A a a, Tô Tín!!!” Dương Hòe còn chưa xuất hiện, một nữ sinh đã lao ra từ trong ban biên tập, “Người thật, tôi lại nhìn thấy Tô Tín thật!! Đại thần, có thể ký tên không?”



“Liên Dung?”



Nữ sinh kinh ngạc, đôi mắt sáng rực, “Đại thần còn nhớ em, hạnh phúc quá đi!!”



Thời Sênh: “...” Trên thẻ công tác của cô viết tên đó!



“Quay về làm việc đi.” Phòng Thụy Hiên đẩy Liên Dung một cái, “Gọi Dương Hòe và Tinh Tử đến phòng họp.”



“Đợi đã ông chủ, để Tô Tín nữ thần ký tên cho tôi đã.” Liên Dung lôi ra một cái bút và giấy nhớ trong túi, mong đợi nhìn Thời Sênh, “Nữ thần, có thể ký tên không?”



“Ký tên cho nữ sinh đáng yêu, vô cùng sẵn lòng.”



“Oa oa oa oa, nữ thần khen tôi đáng yêu, nữ thần đẹp quá.”



Phòng Thụy Hiên: “...” Nhà xuất bản lúc nào có một em gái fan cuồng như vậy hả? Trước kia sao lại không nhìn ra chứ?