Boss Là Nữ Phụ

Chương 1698 : Trẫm là thiên hạ (33)

Ngày đăng: 18:43 01/05/20


Sênh biến thái khẽ mỉm cười, “Các ngươi từ nước Thục đến đây?”



Mấy người kẹp chặt hai chân lại, vẫn không chịu trả lời, chỉ nhìn Thời Sênh bằng ánh mắt thù hận, dường như cô chính là kẻ thù giết cha họ vậy.



Thời Sênh lười biếng phất tay, “Giết đi.”



Cấm vệ quân phóng tên, mũi tên bỗng chốc cắm vào những người đó như tổ ong tò vò, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không phát ra được.



Nguyệt Như Lưu: “...” Nữ nhân biến thái này.



“Bệ hạ, cô ta thì sao?” Linh Di chỉ vào người còn sống duy nhất tại hiện trường.



Thời Sênh rầu rĩ nhìn Nguyệt Như Lưu. Vị nữ chính đại nhân này cô không giết nổi đâu mà.



Nguyệt Như Lưu: “...” Vẻ mặt đó của cô ta là sao chứ?



“Ngươi thử xem có giết được cô ta không đi.” Thời Sênh nói với Linh Di.



“Vâng.” Linh Di không chút chần chừ đáp lại, nhiệm vụ của cô ta là phục tùng vô điều kiện mệnh lệnh của Bệ hạ. Cho dù Bệ hạ có muốn cô ta chết thì cô ta cũng phải chấp hành.



Nguyệt Như Lưu có chút hoang mang. Cô ta nói muốn giết mình, chỉ e sẽ là thực sự muốn giết mình, cứ nhìn kết cục của mấy tên ở bên cạnh là biết.



“Đợi đã, ta có thể nói cho ngươi biết thuốc giải ở đâu, ngươi thả cho ta đi đi!”



“Chẳng phải ngươi nói muốn dùng thuốc giải để đổi Trầm Bắc sao?” Thời Sênh như cười như không nhìn Nguyệt Như Lưu.



Ánh mắt nữ tử trước mặt dường như mang theo cảm giác áp bách. Nguyệt Như Lưu chỉ cảm thấy đỉnh đầu như đang có tảng đá lớn nặng hàng nghìn cân treo lơ lửng, bất cứ lúc nào cũng có thể đòi mạng cô ta.



Cô ta nhìn Trầm Bắc, nhưng hắn lại lãnh đạm nhìn về phía Thời Sênh, không hề có chút lo lắng hay để tâm nào. Cô ta vẫn luôn biết Thất hoàng tử là người máu lạnh vô tình mà đúng không? Cũng không có gì phải đau lòng cả...



Nguyệt Như Lưu cắn răng nói, “Thuốc giải chỉ có một, trừ ta ra thì trên thế giới này chỉ có một người biết, đáng tiếc người đó sẽ tuyệt đối không nói cho người biết thuốc giải ở đâu. Bệ hạ có thể cân nhắc đến lời đề nghị của ta. Ta nói cho người biết thuốc giải ở đâu, người thả ta ra.”



“Nếu như trẫm không thả thì sao?”



“Vậy thì Bệ hạ cũng không sống thêm được bao lâu nữa.” Nguyệt Như Lưu quyết đánh đến cùng, bây giờ cô ta muốn rời khỏi nơi đây thì chỉ có thể dựa vào giao dịch, “Ngươi chết rồi, đến lúc đó Thất hoàng tử cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp. Bệ hạ, người hãy suy nghĩ cho kỹ.”



Ái chà!




Thề chết bảo vệ tiết tháo của mình.



Bản Hệ thống sẽ không dễ dàng bị uy hiếp... đương nhiên nếu Ký chủ dùng bạo lực uy hiếp, nó cũng có thể sẽ phải uất ức một chút, dù sao nó cũng là một Hệ thống biết co biết duỗi.



Khóe miệng Thời Sênh cong lên, mặt mày lộ ra độ cong đẹp đẽ, “Không cần nói cho ta biết, bởi vì ta đã biết thông tin ta cần biết rồi.”



[...] Cái gì?? Hệ thống kinh ngạc không thôi, âm điệu cũng bắt đầu phập phồng theo, [Ký chủ cô đã biết được gì rồi?]



“Ngươi đoán xem.”



[...] Đoán cái ông nội nhà cô ấy!! Ký chủ rốt cuộc cô đã moi được tin gì từ bản Hệ thống thế??? Cô đừng có suy đoán lung tung được không? Bản Hệ thống không hề có ý biểu đạt bất cứ điều gì đâu nhé!!!



Hệ thống vội vã phát lại cuộc đối thoại của nó với Thời Sênh, xem kỹ lại mấy lần, hình như... không có vấn đề gì mà?!



Từ khi bắt đầu mấy vị diện này, hành vi của Ký chủ cứ kỳ quái, giống như đang thăm dò điều gì đó... lại giống như đang xác nhận điều gì đó...



Thăm dò? Xác nhận?



Hệ thống kinh hãi xuất ra một đoạn code, một giây phát ra mấy chục tin nhắn gửi cho Ceasar.



Giọng nói lanh lảnh vang lên, “Muộn rồi.”



Tin tức đã bị chặn lại.



Gửi thất bại.



Gửi thất bại.



Hệ thống nhìn người bên ngoài đang cầm chiếc ipad quen thuộc, bỗng chốc dựng lông lên, [Chẳng phải cô không mang theo Thần Hành sao?]



Khi cô ta đi, nó nhớ rất rõ, cô bé Lolita Thần Hành đó ôm chân Thập Phương vẻ mặt oán hận đứng ở bên ngoài, căn bản không hề mang theo mà.



“Ta không mang theo Thần Hành, nhưng ta mang theo cái khác.” Thời Sênh lắc lư chiếc Ipad, đúng là không giống với Thần Hành, nhưng rõ ràng cũng là thứ đồ chơi thông minh.



[... Ký chủ, cô bình tĩnh một chút, thực ra tôi cũng có thể giải thích cho cô.] Hệ thống yếu ớt nói.