Boss Là Nữ Phụ

Chương 185 : A từ, hẹn gặp lại! (1)

Ngày đăng: 22:08 28/04/20


Chương 185A TỪ, HẸN GẶP LẠI! (1)



[Có xem tiếp phần sau không?]



"Xem!” Thời Sênh nghiến răng nghiến lợi nói.



Cô muốn xem xem kết cục của tên khốn Quý Yến đó thế nào.



Sau khi cô chết, Quý Yến nhốt mình trong phòng suốt một tháng trời. Vào một ngày trời mưa dầm rả rích, hắn đi ra nghĩa địa.



Cơ thể gầy yếu trong cơn mưa bụi càng trở nên mong manh hơn, dường như cả thế giới đều bị hắn vứt bỏ, trong mắt hắn chỉ còn lại thân ảnh được in trên tấm bia mộ lạnh lẽo kia.



Trong ánh mắt còn mang theo một tia cố chấp và điên cuồng, hắn dựa vào bia mộ ngồi xuống.



Bỗng nhiên mưa lớn hơn, tầm nhìn càng mơ hồ hơn, Thời Sênh chỉ nhìn thấy hắn hơi giơ tay lên, không nhìn rõ hắn đã làm gì, đợi đến khi mưa tạnh, cô chỉ nhìn thấy vẻ tĩnh lặng và khuôn mặt nhìn nghiêng của người đàn ông ấy.



Cảnh tượng dừng lại tại đó.



[Cuối cùng hắn đã chết vì cô, ký chủ có cảm giác gì không?]



Thời Sênh thẫn thờ nhìn hình ảnh người đàn ông đang dừng lại trong khung hình kia...



Một lát sau, cô mới nói có chút mịt mờ: “Có phải hắn bị ngốc rồi không?”



[…] Cảnh tượng cảm động như vậy, tại sao ký chủ lại phản ứng không ăn nhập gì hết vậy? Cảm thấy như mình không có ngày xuất đầu lộ diện được.



“Tôi không hiểu.” Thời Sênh ngồi xếp bằng, đầu ngón tay chỉ chỉ vào màn hình, “Tại sao anh lại cho rằng anh thích tôi?”



[Hắn ta đã chết vì cô, như vậy còn không đủ để chứng minh sao? Cô có thể chấp nhận Phượng Từ, vậy tại sao lại không thể chấp nhận Quý Yến?]



Đầu ngón tay Thời Sênh khẽ run, ánh mắt khẽ thay đổi, chầm chậm thu tay về, mười đầu ngón tay đan vào nhau, từ tốn nói: “Phượng Từ thì khác.”



Đối với cô, Phượng Từ rất khác biệt.



[Khác ở chỗ nào?]



“Không liên quan đến mi.” Thời Sênh đập mạnh một cái vào màn hình, hung dữ nói: “Ta cảnh cáo mi, đừng cố khiêu chiến giới hạn của ta, nếu không hậu quả mi không tưởng tượng nổi đâu.”



[...] Ký chủ đáng sợ quá, Hệ thống trực tiếp đi vào chủ đề chính, [Tiếp theo đây độ khó sẽ được tăng lên, ký chủ xin hãy chuẩn bị tư tưởng. Nhắc nhở: Ký chủ không được ra tay với nhân vật chính.]



“Ờ.” Thời Sênh lơ đễnh đáp.



Dù sao thì cô cũng không ra tay với nam nữ chính, để tự bọn họ ra tay là được rồi.




Sau đó, Thẩm Dao Quang lại dần dần thích Bộ Kinh Vân, cuối cùng khi nữ chính và Bộ Kinh Vân giao đấu còn đỡ một đao thay Bộ Kinh Vân, trở thành vong hồn dưới kiếm của nữ chính.



Bộ Kinh Vân tất nhiên cũng không chạy thoát, trở thành tấm bia đỡ đạn thành công.



Từ đó, nữ chính và nam chính sống hạnh phúc bên nhau.



Đọc xong kịch bản, Thời Sênh không biết nói gì nữa, nữ chính này được "buff" hơi bị quá đà rồi đó!



Nguyên chủ có ba nguyện vọng.



1. Giết chết nữ chính.



2. Lật đổ Thẩm gia.



3. Ở bên Bộ Kinh Vân.



Thời Sênh im lặng, nguyên chủ này bị mắc hội chứng Stockholm* sao?



*Hội chứng Stockholm (Stockholm syndrome) là thuật ngữ mô tả mộ trạng thái tâm lý, trong đó người bị bắt cóc lâu ngày chuyển từ sợ hại và căm ghét sang thông cảm và quý mến chính kẻ bắt cóc mình.



Lại đi thích cái tên thần kinh Bộ Kinh Vân ấy?



Thời Sênh kết nối kịch bản và ký ức của nguyên chủ, nhận thấy thời gian mình đến vẫn còn sớm.



Nữ chính còn chưa vào Học viện.



Hôm nay là ngày khai giảng của Cửu Châu đại lục, nguyên chủ đưa những đệ tử đến tuổi đi học của Thẩm gia đến báo danh nhập học.



Hiện tại cô vẫn còn là thiên chi kiều nữ của Thẩm gia, được Thẩm gia cưng chiều như viên minh châu, tất nhiên là khí thế ngút trời, nhìn con độc giác thú đó là thấy rồi.



Cửu Châu đại lục, thế nhân tu luyện linh lực, trong đó tất nhiên sẽ có linh thú, độc giác thú chính là linh thú.



Tuy cũng hơi hiếm có một chút nhưng còn chưa đến mức khoa trương như trong những cuốn tiểu thuyết khác, chỉ có một nữ chính mới được tiêu chuẩn như vậy.



Khi đến học viện, một đám tiểu bối Thẩm gia cung kính đúng bên cạnh xe, đợi Thời Sênh đi xuống.



“Độc giác thú, xe ngựa của Thẩm gia… Bên trong là tiểu thư Thẩm Dao Quang sao?”



“Có lẽ vậy, tiểu thư Thẩm Dao Quang không chỉ xinh đẹp mà tố chất cũng tốt như vậy nữa.”



"Nghe nói Thẩm tiểu thư đã là linh vương bậc ba rồi, cô ấy chính là linh vương bậc ba nhỏ tuổi nhất trong vòng một trăm năm nay, ngay cả tam hoàng tử cũng không sánh bằng.”